Vẫn chưa quen. Vẫn chưa quen với ngôi nhà này. Vẫn thấy nó xa lạ thế nào ấy.
Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013
Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013
SINH NHẬT ÚT CƯNG
Sáng nay của 21 năm về trước, có dấu hiệu bất thường. Ba nằm bệnh viện từ chiều 31/12, mẹ lên cơ quan gọi điện cho cô Tư, nói cô Tư về quê rước bà nội lên. Và mẹ ghé bệnh viện của mẹ Hạnh để xem lúc nào con ra đời.
- Đã có dấu sanh.
Bụng chưa đau, nên mẹ tranh thủ đi gội đầu, cắt tóc, chuẩn bị cho 1 tháng dài nằm ổ. 1 giờ chiều, bụng bắt đầu lâm râm, mẹ vào bệnh viện. Giống anh Ba, 14 tiếng sau, con oa oa chào đời. Thế là cũng mất 2 ngày. Con chào đời lúc 3 giờ sáng. Rút kinh nghiệm lần sanh anh hai, mẹ chỉ nằm dưới phòng cấp cứu để mẹ Hạnh khỏi vất vả. Mẹ Hạnh vào với mẹ từ 10g đêm và tranh thủ ngủ đến khi mẹ sanh. Mang bầu con, ai cũng nói mẹ sanh đôi, vì bụng to quá cỡ, vậy mà sanh con ra có 2 ký 7 năm chục. Mới 2 ngày sau khi sanh, cổ tay con hiện vết đo đỏ. Theo kinh nghiệm, mẹ Hạnh nói ra tháng phải đưa con đi khám ngay. Chú Minh, em trai của Ba được gọi đến để khám cho con khi vết đỏ bắt đầu dày lên trên cổ tay con yêu của mẹ. Chú nói: đầy tháng cháu, anh chị cho cháu vào chỗ em để xạ trị.
Và sau khi cúng đầy tháng xong, hôm sau mẹ đưa con đến Trung tâm Ung bứu. Con được chuyển ngay đến phòng xạ trị, cứ tuần 3 buổi, con gái phải đến đắp phóng xạ khoảng 20ph. Xạ được 3 tháng thì đến lễ 30 tháng 4. Mấy ngày nghỉ lễ, thấy tay con có hiện tượng bỏng phóng xạ. mẹ lo lắng. Chú Minh nói không sao cả. đây là chuyện bình thường. Và rồi con mẹ lớn lên với vết xẹo ngày càng to hơn ở cổ tay phải. Tuy không nhìn rõ, nhưng đó cũng là dấu ấn cho sự khó nuôi của con.
Con èo uột, bỏ sữa mẹ từ khi mới 3 tháng tuổi, lại khó ăn, nên ốm tong teo. Con 5 tuổi mà như con mèo hen. Mẹ Hạnh sốt ruột phải đưa về nhà ép ăn, truyền dịch. Nhưng có kết quả chi đâu. Con bắt dầu vào lớp Một thì mẹ đưa về cho đi học. Trong trường con được mệnh danh là “nàng Út ống tre”, vì lên lớp 3, con vẫn chỉ bằng các em lớp 1. 5 năm liền con là học sinh xuất sắc, khi thi được 20 điểm, nên vào học Lê Quý Đôn. Rồi năm lớp 10 con mắc bệnh nan y. Những tháng ngày hóa trị của con, ba mẹ lòng đau như cắt. Con của mẹ bé bỏng như 1 đứa trẻ 13,…
Giờ sức khỏe của con đã ổn định. Con trưởng thành hơn so với các bạn cùng lứa tuổi, mặc dù sắc vóc chỉ như đứa trẻ 15. Ba mẹ tự hào khi con được thầy yêu bạn quý. Mọi người khi tiếp xúc với con đều yêu quý con bởi sự chu đáo con dành cho họ. Khi nhắc đến con, ai cũng ước ao có được đứa con gái dịu dàng đằm thắm như con.
Con yêu của mẹ, cố lên nhé! Giờ đã vào học chuyên ngành rồi, phải nỗ lực hết mình nghe con! Dù các thầy cô, các bạn mến yêu, nhưng mẹ tin con không vì điều đó mà trở nên kiêu ngạo. Mẹ yêu con, con gái bé bỏng của mẹ.
Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012
MẸ ƠI! CHÂN CỦA MẸ SAO THẾ? GIÀY CỦA MẸ ĐÂU RỒI???
Một câu chuyện cực kỳ cảm động...
Sưu tầm: Võ Như QuỳnhLưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.
Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người tới thăm nom, còn được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.
Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu, bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu Cương lại viết thêm một bức thư nữa, nói là " nếu bố mẹ không đến thăm con, bố mẹ sẽ mãi mãi mất thằng con này.". Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói suông, những phạm nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót, đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa?
Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy "đại ca đầu trọc" về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: "Lưu Cương, có người đến thăm!" Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân, Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.
Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt, vừa nói: "Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải chăm sóc bố con, đường lại xa xôi…." Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho mẹ Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: "Bác ăn đi cho nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ." Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay lên người, nói: "Thế này sao được". Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười, nói: "Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng của con trai không được sao?" Mẹ Lưu Cương không nói gì nữa, cúi đầu ăn "sụp soạp". Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày chưa được miếng cơm nào vào bụng.
Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ, nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: "Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?" Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: "Vì bác đi bộ nên mới thế, giầy của bác đã bị rách từ trước rồi."
Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của mẹ: "Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?"
Mẹ vội thu chân vào, nói: "Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà", mẹ thở dài, "Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ con nhé."
Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: "Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?"
Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ đang lau nước mắt, mẹ nói: "Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à? Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ."
Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: "Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!"
Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: "Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ cho bác lắm!"
Anh quản giáo run run giọng nói: "Phận làm con đã không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?"
Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: "Mẹ!" Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.
Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: "Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào." Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng người đi.
Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: "Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa…."
Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: "Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?" Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc hộp: "Không….không có gì đâu con….." Lưu Cương giành lấy như phát điên, toàn thân run lên bần bật: "Mẹ, đây là cái gì?!"
Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: "Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…"
Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: "Bố, con sẽ thay đổi…" Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời xanh…--------------------------------------
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.
Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân Cha che chở đời con.
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không ?
* * *
TẾ NHỊ
TẾ NHỊ
Mình thích sự đơn giản, chân thật, thẳng thắn và tế nhị.
Những điều này có họ rất gần nhau. Nhưng tế nhị đối với mình lại là 1 điều xa xỉ, thật khó mà có được nó với tính nóng nảy và thẳng thắn của mình. Mình học được sự tế nhị trong cuộc sống. Thèm sở hữu được nó.
Tế nhị được xuất phát từ sự tinh tế trong ứng xử mà cốt lõi của nó chính là sự tôn trọng người khác. Sự tinh tế ấy, thuộc về bản chất con người. Mình lại thiếu điều đó, nên phải hết sức cố gắng tiết chế bản thân, nhưng đâu phải dễ. Ông bà mình nói cấm sai: Đánh chết, cái nết không chừa. Cố lắm thì cũng được chút chút, nhưng quả thực là khó.
Haizzzz
Tế nhị ơi, ta thèm mi...
Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012
CẢM NGHĨ
Chuyển sang nhà mới, còn bỡ ngỡ nhiều.
Công việc cũng bận rộn, nên chưa có thời gian chăm sóc và chuyển bài.
Bên Facebook thì quá public, nên tiện cho việc thể hiện cảm xúc, nhưng nó cứ trần trụi thế nào ấy, cảm giác như ta cứ phơi trần ra vậy. Vì thế mình cũng không mặn mà gì.
Bên này chưa biết sao, từ từ tìm hiểu thêm xem sao.
Và đây là 2 cháu nội đích tôn nhà mình. Tên gọi ở nhà là Pepsi và Coca. Coca ra trước (đứng) có 1 xoáy, Pepsi ra sau nên 2 xoáy và có lúm đồng tiền y chang bà nội. Hình này phân biệt được Coca và Pepsi là cái chỏm tóc, vì có 2 xoáy, nên Pepsi có chỏm tóc nhỏ xíu nhô lên
Và đây là 2 cháu nội đích tôn nhà mình. Tên gọi ở nhà là Pepsi và Coca. Coca ra trước (đứng) có 1 xoáy, Pepsi ra sau nên 2 xoáy và có lúm đồng tiền y chang bà nội. Hình này phân biệt được Coca và Pepsi là cái chỏm tóc, vì có 2 xoáy, nên Pepsi có chỏm tóc nhỏ xíu nhô lên
Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012
Cung Bảo Bình của mình nè
Cung Bảo Bình(21/1-19/2)
Tháng Tám 9, 2006
Đọc thấy có nhiều cái đúng, bèn copy dzìa post lên để các bạn đọc cho vui, vì mẹ sinh mình vào ngày 17 tháng 2.
Nếu khắc hoạ tính cách người sinh cung Bảo Bình (21/1-19/2) bằng một từ, thì từ đó là “trí tò mò”. Người này hứng thú quan tâm tất cả mọi thứ quanh mình, bắt đầu từ bản thân bạn và kết thúc bằng chú cún nhà hàng xóm.
Đối với Bảo Bình (Aquarius – Người Mang Nước), cuộc sống là một thế giới đầy bí hiểm cần được giải đáp. Vì vậy người này nghiên cứu mọi bình diện của nó với một mức độ hứng thú như nhau: chính trị cũng như thể thao, trẻ em hay những người đang yêu, ngựa đua cũng như ôtô, người cao tuổi cũng như phi công vũ trụ, các công trình khoa học về y tế cũng như về nghệ thuật, sân khấu cũng như tôn giáo, những kẻ nghiện hút cũng như các nhà văn… Vì vậy, nếu bạn cần một người chỉ tập trung quan tâm vào mình bạn thì Bảo Bình hoàn toàn không hợp với bạn.
Hãy để ý đến ánh mắt của Người Mang Nước – mơ màng, lơ đãng, ngơ ngác, dường như trong đó ẩn giấu một kiến thức thần bí mà bạn không hiểu tới. Đôi mắt thường nhạt màu. Tóc thẳng và mịn như tơ. Da thường trắng xanh. Cao hơn trung bình. Nét mặt thanh mảnh và phúc hậu tựa như những chân dung nhìn nghiêng đúc nổi trên các đồng tiền Lã Mã cổ xưa. Họ có thói quen cúi thấp đầu khi đang suy nghĩ, hoặc nghiêng về một bên khi đang chờ đợi câu trả lời.
Chịu ảnh hưởng đặc điểm đa giới tính của sao Thiên Vương, không hiếm đàn ông Bảo Bình mang những đường nét nữ giới, ví dụ hông nở, còn đàn bà – nét nam giới, ví dụ, vai hơi rộng.
Với lòng yêu tự do, Bảo Bình vô cùng hoạt bát, vui nhộn, cá tính, độc đáo, kiêu căng và độc lập. Đồng thời cùng với tất cả những đặc tính đó họ lại rất xã giao, mềm mại, khiêm nhường và đa cảm. Họ tạo ra quanh mình vô số người quen. Họ luôn mừng rỡ tham gia vào mọi cuộc vui đông người, nhưng đồng thời cũng thích còn lại một mình. Dù ở đâu, giữa đông người hay hoàn toàn cô đơn, họ luôn cảm nhận sắc bén và thu nạp mọi thứ xung quanh. Được sao Thiên Vương chiếu mệnh, họ có thiên hướng cách mạng, coi mọi thứ cũ đều là lỗi thời, vô dụng, và họ thường là người đầu tiên đề xướng những cái mới mẻ, chưa từng thấy.
Bảo Bình có thiên hướng đưa mọi thứ vào phân tích – các tình huống, người quen cũng như người không quen. Bị cuốn hút vào việc tìm tòi lời giải cho các bài toán, họ có thể trở nên tọc mạch và thiếu tế nhị đến ngạc nhiên.
Tìm được lời giải cho câu hỏi trăn trở, Bảo Bình lập tức mất hết mọi hứng thú với đối tượng hoặc người mình nghiên cứu, khiến những ai nhạy cảm có thể thấy như bị xúc phạm.
Mặc dù có nhiều người quen quanh mình, Bảo Bình hầu như không có bạn thân. Người này lấy số lượng hơn chất lượng, và ít khi duy trì quan hệ lâu dài, sâu sắc với ai. Bộ óc ham hiểu biết của Bảo Bình luôn tìm ra vô khối những điều mới mẻ, chưa khám phá, vậy việc gì phải giậm chân mãi ở chỗ đã nghiên cứu rồi?
Những ai chịu sự quản chiếu của sao Thiên Vương hầu như luôn cô đơn và khó được cảm thông. Người đời khó hiểu được những kẻ sống bằng tương lai, chỉ thi thoảng ghé về thăm thực tại. Nhiều sách chiêm tinh học có nói cùng một ý sau: “Những gì Bảo Bình nghĩ, nửa thế kỷ sau người khác mới hiểu!”.
Cung Bảo Bình sinh ra nhiều thiên tài hơn bất cứ cung Hoàng đạo nào khác. Đồng thời, cung này cũng có số lượng lớn nhất những người, ở mức độ ít hay nhiều, bị mắc bệnh tâm thần.
Kết hợp trong tính cách của mình một trí tuệ lạnh lùng thực dụng với sự lập dị phi thường, Bảo Bình chiếm được thiện cảm sâu sắc của những người sống khác đời. Người Mang Nước còn có khả năng tác động như một liều thuốc an thần lên những người đang trong cơn giận dữ, mất thăng bằng, hoặc đang căng thẳng, sợ hãi, giúp cho bình tĩnh lại.
Khó có thể thoả thuận được điều gì với Bảo Bình. Họ không thích bị ràng buộc bởi các cam kết.
Bảo Bình nói ý kiến của mình một cách thẳng thừng, nhưng không bao giờ ép buộc người khác phải theo. Người này tôn trọng cá tính, và cho rằng mọi người được tự do hành xử theo cách mà mình muốn.
Người Mang Nước không bao giờ đấu tranh vì cái gì cả. Chiến đấu điên cuồng – lại càng không. Họ không hung hăng, mặc dù không thể gọi họ là nhút nhát. Đơn giản là trong triết lý của Bảo Bình không có khái niệm đấu tranh. Tuy nhiên, về chính kiến của mình thì họ không chịu nhượng bộ dù có phải chịu áp lực như thế nào từ bên ngoài.
Người sinh cung này thường bị phê phán về tính khí khó lường. Họ thích nói năng, hành động theo cách mình muốn, không thấy cần phải báo trước cho ai. Nếu muốn quan hệ với Bảo Bình, bạn chẳng còn cách nào khác là phải quen với điều đó.
Bảo Bình không bao giờ tin tưởng vào người mới gặp. Họ cần nghiên cứu kỹ lưỡng để tìm hiểu rõ các động cơ hành xử của người đó. Nếu Bảo Bình đã biết rõ bạn, không có lời đàm tiếu nào của kẻ xấu có thể làm lung lay được quan điểm của người này về bạn. Dĩ nhiên, người này cũng có nghe những chuyện đồn đại, nhưng đó hoàn toàn chỉ vì tò mò, không xem nó có ý nghĩa gì. Mọi kết luận của Bảo Bình về bất kỳ vấn đề nào của cuộc sống đều dựa trên những quan sát của bản thân, và chỉ dựa trên chúng mà thôi.
Các bệnh hay gặp ở Bảo Bình ít nhiều đều liên quan đến hệ tuần hoàn. Mùa đông cảm thấy rét mướt hơn người khác, mùa hè thì khổ sở vì nóng nực và độ ẩm. Về già thường mắc chứng giãn tĩnh mạch, xơ cứng động mạch, có thể bị rối loại nhịp tim. Vì tuần hoàn không tốt nên không ít người bị đau ở chân.
Những người chịu sự quản chiếu của Thiên Vương cần ngủ tốt và năng hoạt động, đi lại ngoài trời. Nhưng không may, Bảo Bình ít khi làm theo lời khuyên này. Họ ngại trời lạnh mùa đông và nắng nóng mùa hè. Trong khi ngủ họ bị nhiều giấc mơ lạ lùng khiến cho sự nghỉ ngơi không được hoàn chỉnh. Nói về hoạt động thì còn tệ hơn. Người Mang Nước không những chẳng chạy, nhảy, mà còn không thích cả đi nhanh. Để cải thiện tình hình, từ nhỏ họ nên học một môn thể thao nào đó.
Trí nhớ của Bảo Bình không phải là hạng tốt nhất, nhưng có lẽ nó cũng không cần thiết cho họ lắm: Bảo Bình dường như có thể nắm bắt thông tin từ… không khí. Trên thực tế, họ có một khả năng độc đáo thu nhận được mọi thứ diễn ra xung quanh như thể radar. Bảo Bình có thể vừa tham gia hết mình vào một cuộc chuyện trò, vừa vẫn nhìn và nghe rõ những gì diễn ra sau lưng, ở góc xa của gian phòng. Không nên xem thường khả năng này của Bảo Bình. Phần lớn họ có óc quan sát tinh tường và khả năng trực giác hiếm có, thường đoán được ý nghĩ và mong muốn của bạn trước cả khi bạn nói ra thành lời.
Thân thể và ý nghĩ của Bảo Bình không muốn bị trói buộc bởi bất cứ điều gì. Người này khó nắm giữ như thỏ hoang. Tư tưởng của Bảo Bình chạy xa đến nỗi người thường khó theo kịp. Mà việc này rất nên làm, vì chẳng ai khác có thể giúp bạn nhìn rõ tương lai hơn.
Với thiên phú nhìn xa trông rộng, Bảo Bình là tài sản của cả nhân loại, là biểu tượng cho những hoài bão thầm kín và lý tưởng cao vời của con người. Kim loại của Bảo Bình là chất phóng xạ uran. Loại đá mang lại may mắn cho họ là saphire xanh thẫm trong suốt, ở đó dường như là điểm hội tụ của quá khứ thâm thuý và tương lai xa xôi.
Đàn ông cung Bảo Bình
Cần phải cảnh báo ngay cho bạn rằng, trong tình yêu, đàn ông Bảo Bình thể hiện bản thân hoàn toàn không như mọi người các cung khác.
Nếu có lúc bạn bỗng cảm thấy chàng xử sự như thể chẳng hề yêu bạn, thì đó có nghĩa là: chẳng qua chàng đang buồn rầu vì phải xa cách toàn thể nhân loại. Bởi vì Bảo Bình vốn yêu tất cả mọi người, thế mà ở đây chàng phải yêu một mình bạn, tức là phần còn lại của nhân loại (trong đó có bản thân chàng) dĩ nhiên bị thiệt thòi. Chàng quan tâm tất cả mọi thứ, nhưng vì bạn mà cả bình diện to lớn của cuộc sống thành ra không được nghiên cứu gì cả. Đáng buồn chứ.
Dẫu sao, nếu muốn giành được Bảo Bình, trước hết bạn cần hấp dẫn chàng. Cố gắng là cuốn sách chưa đọc hết đối với chàng. Chàng chỉ thích những gì nằm trong cửa đóng then cài, và càng buộc phải nỗ lực nhiều để khám phá bí mật, càng nhiều bí mật – thì càng tốt. Nếu bạn làm vẻ như chàng hoàn toàn không có gì đáng để chú ý (nhất là thời gian đầu), đôi mắt chàng, vốn đã ngơ ngác, sẽ mở rộng và nhìn chằm chằm vào bạn. Lạ thật, tại sao bạn không nhìn chàng? Điều gì ẩn giấu đằng sau chuyện này? Thờ ơ thực sự hay chỉ đóng kịch? Những câu hỏi này và hàng trăm câu tiếp theo (cùng với chính bản thân bạn) sẽ lôi cuốn, hành hạ chàng chừng nào các điều bí hiểm còn chưa được làm rõ. Quả là trong thời gian chàng “khảo sát” như vậy bạn có thể cảm thấy mình như con thỏ thí nghiệm và muốn bỏ chạy để đến với những fan nồng nhiệt hơn hoặc đơn giản là trần thế hơn của bạn.
Nếu bạn dẫu sao vẫn quyết định ở lại với Bảo Bình, hãy nghe tiếp điều gì chờ đợi bạn.
Bảo Bình trốn chạy hôn nhân như hươu trốn cọp. Thậm chí nếu chàng quyết định thực hiện, thì hôn nhân của chàng sẽ chỉ dựa trên nền tảng tình bạn lâu dài. Bảo Bình chọn cô gái có thể nói chuyện không chỉ về tình yêu, mà còn (cần thiết hơn) về chiến dịch Quang Trung đại phá quân Thanh, hiện tượng đĩa bay, chủ nghĩa khủng bố quốc tế, các vấn đề bảo tồn di tích văn hoá, tình trạng hành hạ động vật, các trò chơi vi tính… Theo nhà chiêm tinh Linda Goodman, đối với chàng, việc chuyện trò – hấp dẫn hơn là làm tình. Đàn bà lý tưởng của Bảo Bình – là người bạn nữ không đòi hỏi ở chàng một tình yêu cuồng dại, không diễn những cảnh ghen tuông.
Thậm chí nếu bạn đã thiết lập được tình bạn bền chặt với Bảo Bình, không có nghĩa rằng bước tiếp theo sẽ nhất định là lời tỏ tình và tiếp nữa sẽ là lễ cầu hôn. Trong trường hợp với Bảo Bình, tình trạng chưa rõ ràng này có thể kéo dài không phải hàng tháng, mà hàng năm.
Sau khi dẫu sao cũng thổ lộ tình yêu với bạn, chàng sẽ tìm ra một nghìn lý do vì sao chưa thể cưới bạn bây giờ (hoặc sau một năm nữa). Những lý do có thể đa dạng: chàng chưa đủ khả năng chu cấp được như mức bạn xứng đáng; cha mẹ quá yêu chàng, cơ hồ các cụ sẽ chết mất nếu phải xa con; đánh giá kỹ bản thân, chàng thấy mình chưa xứng với bạn. Bạn vừa kịp ghi nhận những lý do này, chàng đã đưa ra những lý do tiếp theo. Tình hình thế giới còn chưa ổn định, bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh; ngoài ra, chuyên ngành thổ ngữ các bộ tộc Australia mà chàng quan tâm có lẽ sẽ khiến chàng phải sang bên đó nghiên cứu chừng dăm bảy năm. Mà trong thời gian đó bạn có thể chẳng may bị nhiễm cúm gà rồi tử vong, để chàng sẽ đau đớn không nguôi đến hết đời.
Bạn có thể nghĩ, dính dáng với Người Mang Nước chỉ phí công, nhưng mọi việc không hoàn toàn tồi tệ như thế. Tuy muộn màng, chàng rồi cũng sẽ cưới vợ. Điều đó sẽ chỉ xảy ra sau khi ông bạn cuối cùng của chàng lấy vợ. Lúc đó sẽ nảy sinh mối quan tâm tự nhiên của chàng đối với vấn đề hôn nhân như một hiện tượng chưa được làm rõ. Sao thế nhỉ, mọi người đều đã thử xem đó là gì, còn chàng vẫn chưa.
Đến đó, bạn bỗng trở thành người có chồng nhanh hơn chớp mắt. Hành động của Bảo Bình là không lường trước được mà.
Bạn có cảm tưởng rằng Người Mang Nước quá lãnh cảm, và bạn muốn hâm nóng chàng bằng ghen tuông. Hoàn toàn là một việc làm sai lầm trong trường hợp với Bảo Bình. Chàng không ghen. Nếu bạn nói sẽ bỏ chàng đi với người khác, chàng sẽ bình thản chia tay, thậm chí còn tỏ lòng từ nay xin làm một người bạn. Vì thế, tốt hơn cả nên chung sống với ý nghĩ rằng tính cách Bảo Bình là như vậy, không thể làm con người khác được.
Bản thân chàng sẽ không bao giờ phản bội bạn, ít ra là vì vấn đề sex không hấp dẫn chàng, chỉ làm chàng quan tâm về mặt lý thuyết.
Tình yêu là thành phần không thể tách rời trong khái niệm của chàng về lý tưởng. Vì thế, nếu chàng cảm nhận thấy trong mối tình của các bạn còn thiếu hoàn thiện, chàng sẽ lập tức dứt bỏ quan hệ. “Thiếu hoàn thiện” có thể là: không hài lòng với cha mẹ, cũng như cha mẹ không hài lòng về bạn; một gã fan cũ chưa bị bạn quên hoàn toàn; và nhiều thứ khác.
Làm vợ chàng, hãy để chàng hoàn toàn tự do. Vì chàng còn phải nghiên cứu phần nhân loại còn lại. Đừng nghi ngờ điều gì. Nhiều khả năng, chàng hoàn toàn trong sạch đối với bạn. Nếu bạn bắt đầu tra vấn, không tin những gì chàng nói, chàng sẽ thêu dệt ra cơ man truyện thần thoại, khiến bạn thưởng thức nhiều ngày không hết (Bảo Bình có trí tưởng tượng phong phú đến nỗi nghĩ ra điều gì đó, nhất là điều không có thật, là việc không hề khó khăn).
Đừng buồn giận khi chàng muốn ở lại một mình. Tình trạng đó không lâu, và nếu bạn thông cảm được, chàng sẽ đền đáp bằng sự trìu mến và bộc trực.
Cung Bảo Bình có nhiều người đạt được những thành tựu to lớn trong cuộc sống hơn các cung khác. Chàng có cơ hội đoạt Giải thưởng Nobel, hoặc sáng chế ra thứ gì đó nổi tiếng.
Không thể nói Người Mang Nước của bạn là rất hào phóng, và hoàn toàn không phải vì chàng là người hà tiện. Hiếm khi Bảo Bình trở nên người giàu có. Nếu có tiền, họ sẽ không ném nó vào việc mua sắm hàng hiệu hoặc xe cộ. Nhiều khả năng họ sẽ để dành phòng khi cần thực hiện một ý tưởng thiên tài nào đấy, hoặc làm một việc bất ngờ. Nhỡ đâu có ngày người ta thông báo, ai muốn có thể đi du lịch sao Hoả, mà chàng lại không đủ tiền mua vé thì sao?
Con cái sẽ mê tít người cha Bảo Bình. Còn ai khác ngoài chàng có thể biết nhiều chuyện kỳ lạ, thần bí đến vậy. Chàng sẽ giải đáp được mọi thắc mắc về những con rồng ba đầu, ngôi nhà biết đi, con cóc biến thành nàng công chúa, nguồn gốc bánh chưng xanh… và khối thứ nữa mà các bậc cha mẹ khác chẳng biết tẹo nào.
Đừng quên cho Người Mang Nước của bạn ăn uống đúng giờ, quan tâm xem cúc áo có được khâu đầy đủ, và phải dành cho chàng toàn bộ thời gian rỗi. Nếu không, chàng cưới bạn làm gì? Chàng cần bạn luôn bên cạnh, để bất kỳ khi nào cần là chuyện trò được. Hãy tin là với người chồng Bảo Bình bạn thấy thú vị hơn nhiều việc tán gẫu với cả chục bạn gái hay đi xem một bộ phim ăn khách. Bởi vì ở nơi chàng, bạn tìm được lời giải cho bất kỳ câu hỏi nào bạn từng đặt ra và sẽ đặt ra.
Bản chất là con người thực tế, Bảo Bình chỉ trong một trường hợp duy nhất là người hoàn toàn lãng mạn: chàng mãi mãi nhớ mối tình đầu tiên của mình. Vì vậy, để không lu mờ so với nó, cách tốt nhất – bạn hãy là chính nó.
Đàn bà Bảo Bình
Điều trước hết cần ghi nhớ khi bạn định quan tâm thân thiết với đàn bà Bảo Bình: nàng rất khác thường trong tình yêu, cũng như trong cuộc sống
Nàng sẽ chung tình với bạn, nhưng đồng thời hơi lãnh đạm. Những phụ nữ được sao Thiên Vương phù trợ, ngoài người yêu ra, còn có vô số bạn bè và sở thích. Đừng nghĩ rằng bạn sẽ trói buộc được nàng vào chiếc nôi con nhỏ hoặc bàn làm bếp. Nàng thuộc về tất cả, đồng thời không thuộc về ai. Vì vậy, nếu bạn để nàng có đủ tự do cần thiết, sự thuỷ chung của nàng sẽ vô tận.
Tiền bạc nàng chỉ quan tâm ở mức có đủ dùng, tuỳ điều kiện cho phép. Đối với nàng, sự thành công của bạn trong nghề nghiệp (tốt hơn cả là nghề trí óc) quan trọng hơn nhiều so với việc giàu nứt đố đổ vách.
Một khi quyết định bắt cánh bướm đáng yêu này, bạn cần suy nghĩ xem mình có khả năng chung sống với lòng yêu tự do của nó hay không. Nếu bạn cần một phụ nữ nồng nhiệt, sẵn sàng dành hết mình cho bạn, thì lựa chọn này hoàn toàn không đạt.
Bảo Bình là người bạn nữ lý tưởng cho những ai theo đuổi sự nghiệp khoa học hoặc chính trị. Nàng dí dỏm, dễ mến trong tiếp xúc, ứng xử tự nhiên trong bất kỳ môi trường nào, từ thượng lưu nhất cho đến thường dân nhất.
Thông thường, Bảo Bình không mắc bệnh đa nghi. Nàng vui vẻ tin tưởng tất cả những lời bạn nói. Nàng sẽ không bao giờ lục lọi túi bạn, không kiểm tra khăn tay tìm vết son lạ. Tất nhiên bạn có thể cho rằng đó là do tính cách mạnh mẽ của nàng. Thực ra không phải vậy. Thứ nhất, nàng đã nghiên cứu bạn kỹ lưỡng trước khi cưới, và giả thử bạn không đáp ứng được các yêu cầu thì nàng không đời nào chịu làm vợ bạn. Thứ hai, ngoài bạn ra, trong đời nàng còn nhiều thứ thú vị khác. Có thể nói, những người sinh cung Bảo Bình, nam cũng như nữ, ít khi bận tâm đến bạn đời của mình nếu người đó không hiện diện trước mắt họ.
Tuy nhiên, nếu bạn để đến tình trạng nàng có đủ căn cứ để mất lòng tin, Bảo Bình sẽ bỏ bạn mà đi. Hai người vẫn sẽ là bạn bè, nhưng không hơn. Chỉ có một trường hợp ngoại lệ trong chuyện này (cũng như Bảo Bình đàn ông) – đó là mối tình đầu. Nó khiến nàng nhung nhớ suốt đời, bạn có thể tin điều này. Thậm chí kể cả nếu “mối tình” đó chỉ gồm việc nàng cùng anh ấy hồi 9 tuổi đi xem phim cùng nhau và “anh ấy” đã tặng nàng một gói lạc rang.
Hiếm khi đàn bà Bảo Bình lừa dối chồng. Nhưng một khi thực sự si mê, nàng sẽ không kéo dài trò chơi hai mặt, sẽ nhanh chóng dứt bỏ mối quan hệ đã hết thời. Không phải ngẫu nhiên mà trong số Bảo Bình hay xảy ra ly hôn.
Bảo Bình không thích cho vay tiền cũng như đi vay mượn. Đó là con người của lời hứa. Vì vậy bạn đừng thất hứa với người này, và hãy trả nợ đúng hạn nếu không muốn làm ảnh hưởng đến quan hệ. Bản thân nàng nếu buộc phải vay mượn thì sẽ trả đúng hạn và chu đáo. Nhưng Bảo Bình hầu như không vay tiền ai. Họ sợ mắc nợ như sợ lửa.
Phần lớn phụ nữ Bảo Bình có một vẻ đẹp huyền bí. Đây là một trong những cung có nhiều đàn bà đẹp nhất. Thậm chí những Bảo Bình không thể gọi là đẹp thì cũng là những đàn bà mà người ta thấy thú vị, hấp dẫn khi giao tiếp.
Bảo Bình ăn mặc khác người. Phong cách của họ rất đa dạng. Nàng có thể nom như một người mẫu chuyên nghiệp đang giới thiệu những mốt thời thượng nhất, hoặc cũng có thể mặc áo choàng với khăn quàng của bà nội. Có lúc, một số chi tiết có thể thuộc các thời đại khác nhau, ví dụ áo viền đăngten kết hợp với quần da. Kiểu tóc của nàng cũng hoàn toàn tương xứng với trang phục về độ phong phú.
Chuyện trò với Bảo Bình cũng hấp dẫn không kém gì hình thức của nàng. Đang đàm đạo với bạn về công việc nghiêm túc, nàng đột nhiên nói rằng bạn không những trùng tên với ông ngoại nàng mà còn trong tên đệm của bạn có hai chữ cái giống nhau. Sự chuyển đề tài bất ngờ như vậy có thể làm bạn bế tắc, nhưng đối với nàng, đó là điều hoàn toàn tự nhiên.
Với con cái, thời gian đầu nàng khá đãng trí. Đương nhiên. Bởi lẽ sự chú ý của nàng, trước đó phải phân tán cho nhiều đối tượng, nay chỉ tập trung vào đứa con. Bảo Bình trở thành người mẹ quan tâm chu đáo, tuy đôi khi có phần lãnh cảm. Nàng dạy cho con cái tình yêu thương nhân loại, sống trung thực. Nàng sẽ không bao giờ trách phạt chúng vì sự ngay thẳng cho dù sự thật được nói ra có cay đắng đến mấy.
Đừng mong người vợ Bảo Bình sẽ thực thi chuẩn xác tất cả những yêu cầu và đề nghị của bạn. Bảo Bình có thế giới quan của riêng mình. Đừng cố thay đổi, uốn nắn nó. Nàng hoàn toàn có thể mặc áo len mặt sau ra đằng trước, cắm hoa vào bát to, và gội đầu bằng kem cạo râu… Vì sao nàng làm thế? Chính nàng nhiều khi không biết tại sao. Thích thì làm thôi.
Nếu bạn không muốn mất nàng, đừng có ghen, đừng hay phê phán, đừng bảo thủ, tham lam, nhỏ mọn và hung ác. Hãy yêu mến những người bạn của nàng, cho dù đôi khi họ tỏ ra hơi lạ lùng.
Bảo Bình có khả năng trực giác và tài tiên đoán hiếm có. Những dự báo của nàng sớm muộn sẽ xảy ra. Bởi vì Bảo Bình là người đàn bà của tương lai, biết rõ những gì sẽ diễn ra ngày mai. Nếu bạn cũng muốn biết điều đó, hãy lắng nghe những thổ lộ của nàng
Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012
SINH NHẬT CON TRAI
Sau 2 đêm 1 ngày,
vùng vẫy, quẫy đạp, con trai của mẹ mới chịu rời khỏi cái tổ ấm của mình
để xuất hiện trên “giang hồ” vào 9giờ sáng hôm nay của 31 năm trước.
Mang thai con, mẹ xin chuyển trường, nhưng BGH không đồng ý
và đề nghị mẹ ở lại, đi học theo xe đưa rước của CBVN nhà trường. Mẹ không hiểu
tại sao, nhưng đành chịu vậy. Ngày đầu tiên tập trung, mẹ mới vỡ lẽ. Lớp trưởng
và bí thư đoàn lớp mẹ đã chuyển sang lớp khác, để mẹ ôm “sô” 1 lớp toàn học sinh
cá biệt. Thảo nào! Vàng không sợ lửa, mẹ nhờ con trợ giúp thôi. Vì cá biệt nên
các chú rất cá tính và đã khẳng định tính quân tử ngay sau khi mẹ đề nghị giúp
mẹ hoàn thành nhiệm vụ. Lao động vệ sinh trường lớp theo khu vực được phân công
1 cách suất sắc. Mẹ ghi nhận công đầu tiên của con.
Mang thai con, phải đi học xa, nên 4g sang mẹ đã phải thức dậy,
cơm nước xong mới ra đón xe đi học. Con quậy phá liên tục, khiến mẹ cứ nghỉ học
hoài vì động thai. Có lẽ con muốn mẹ được nghỉ.
Thi xong môn đầu tiên của học kỳ I. Chiều về thấy người hơi
khó chịu, mẹ chuẩn bị đồ đạc. Đến đêm thì bắt đầu lâm râm đau bụng. 5g sáng, mẹ
gọi ba dậy đưa mẹ vào bệnh viện. Ba sang báo cho mẹ Hạnh, bà ngoại thì cuống
quýt… Mẹ Hạnh nói, chắc khoảng 10g mới
sanh, khi cơn đau của mẹ khá liên tục. Sao lâu vậy, từ 6g tới 10 giờ sao chịu nổi
đây trời! Mẹ nghĩ vậy. Rồi cơn đau thưa dần ra, hết ngày hôm đó, cả đêm cho đến
sáng hôm sau. Bà ngoại nói khi nắm cây sắt đầu giường thấy mềm trong tay, con mới
sanh được. Hơn 8g sáng, thanh sắt đầu giường trong tay mẹ bắt đầu mềm. Mẹ Hạnh
đưa mẹ vào phòng sanh. Cô nữ hộ sinh thấy mẹ không gào thét như mọi người đã
khen mẹ giỏi. Thăm khám xong thì cô tiêm thuốc cho mẹ, đề chờ sanh. Những cơn
đau liên tục kéo về, cô bảo mẹ, cứ la lên cho bớt đau. Mẹ chỉ biết a..a... cho
thoát hơi. Rồi con cũng phải ra trước sự cố gắng can thiệp của cô. Kết quả: 1
quả trứng với cái đầu dài vô số ngấn. Quả trứng trên đầu con là do bị tụ máu
khi cô can thiệp để rước con ra vì mẹ không biết … sanh.
Con đẹp trai, thông minh, hóm hỉnh và là học sinh cá biệt suốt
12 năm phổ thông, dù 3 năm cấp III học lớp chuyên chọn. Và con đã thi đậu vào
ĐH An ninh trong niềm tự hào của ba mẹ. Con cũng là 1 trong những cán bộ giỏi của
ngành. Nhưng… bame rất buồn vì các con chưa có được tiếng nói nói chung trong
cuộc sống lứa đôi. Các con sống bằng cảm tính quá nhiều, nên đã không biết tiết
chế bản thân.
Xa nhà từ năm 13 tuổi, hành trang của mẹ là nhỗi nhớ nhà. Với
hành trang này mẹ đã luôn cố gắng để ông bà ngoại hãnh diện về mẹ. Lớp học báo
vụ (điện đài) mẹ vào trễ hơn 2 tuần. Khi mọi người đã thu ở tốc độ 30 (30chữ
/phút) mẹ mới học thuộc tín hiệu (morse) Và mẹ luôn nằm trong top 3 của lớp. Chỉ
những cơn sốt rét rừng mới làm tay mẹ run rẩy khiến ríu tịch (không dừng được
khi phát đến tín hiệu ngắn thứ 2) Và mẹ chỉ là quan sát viên khi lớp đi thực tập.
Đó cũng là ý đồ của lãnh đạo, khi thấy mẹ sốt rét liên tục mà không chịu nghỉ học (sao nghỉ được, khi mẹ luôn mong sớm được trở về Saigon). Rồi đợt càn Đông Dương
năm 1970 giữ mẹ ở lại Cambodia. Năm 1971 thì không thể trở lại Saigon do ông bà
ngoại đã bị bắt. Cuộc đời mẹ rẽ sang hướng mới, ấy là trở thành hạt giống đỏ
ươm mầm trên đất Bắc. Ảnh hưởng của những trận sốt rét rừng và cuộc sống nội
tâm, khiến mẹ bị rối loan thần kinh chức năng. Với ý thức, không được làm cha mẹ
thất vọng về mình. Mẹ đã luôn cố gắng vợt qua sức ì của bản thân và phấn đấu
không mệt mỏi. Biến sự tị hiềm ganh ghét thành những bài học quý giá, biến những
lời châm chọc rẻ khinh thành sức bật cuộc đời.
Mẹ đã khóc không chỉ 1 lần khi cuộc sống riêng của con không
hạnh phúc. Với cuộc đời, mẹ không ngại bất cứ gian khó gì, với các con mẹ mong
manh lắm. Hiểu mẹ con nhé! Mẹ luôn hướng về các con, con yêu của mẹ.
Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012
VÀ THẾ LÀ ANH ĐÃ THEO VỀ CÙNG BA MẸ
Và anh đã theo về cùng ba
mẹ.
Hàng loạt hạch nổi lên quanh cổ anh. Hơn 3 năm trước chỉ là 1, không đau đớn, anh đã cẩn thận đi khám và làm sinh thiết. Kết quả lành tính. Sức khỏe của anh cũng bình thường. Thế mà từ sau Tết đến nay, hạch nổi lên ngày càng nhiều. Em đã liên hệ với giám đốc Trung tâm Ung bứu (em họ của anh T nhà em). Họ đã sinh thiết và hẹn anh thời gian mổ. Thực ra là thấy không thể cứu được nữa... Đêm, chị Hạnh gọi cho em lúc hơn 1g sáng. Em không nghe, do để chế độ rung lại đang charge pin. Sáng dậy, thấy cuộc gọi nhỡ, em đoán ngay là anh đã ra đi.
Anh là anh Cả, vào thời cải cách (1954) anh đang là hiệu trưởng của 1 trường cấp 1 ở quê, sau đó bị cho thôi việc vì ba đi Nam và gia đình địa chủ. Cuộc đời anh long đong vì tính kiêu ngạo và thẳng thắn. Ngoài 80 nhưng anh vẫn hết sức tinh anh cho đến phút cuối đời. Em nhớ ngày e mới ra Bắc, anh và anh Hùng đi xe đạp từ Hải Phòng về Hà nội. 2 anh không ngờ rằng 16 tuổi mà e chẳng khác chi đứa bé 13. Gầy, bé đến bất ngờ so với những lời lẽ em viết về thăm mẹ (các anh là con mẹ Cả). Ngày ấy anh là cán bộ phòng kế hoạch của Công ty Cơ giới nông nghiệp Hải Phòng. Anh có phong cách của 1 nhà giáo, chỉnh chu, mô phạm, nhưng không dấu được nét kiêu ngạo trên khóe mép mỗi khi cười. Dù có cố anh thi thoảng anh vẫn không thể không có thái độ khinh miệt với lãnh đạo của mình do trình độ và nhất là nhân cách sống...
Giờ anh đã về cùng ba mẹ. Em cầu xin anh sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc. Em chuẩn bị lên La Ngà với anh chị và các cháu đây.
Hàng loạt hạch nổi lên quanh cổ anh. Hơn 3 năm trước chỉ là 1, không đau đớn, anh đã cẩn thận đi khám và làm sinh thiết. Kết quả lành tính. Sức khỏe của anh cũng bình thường. Thế mà từ sau Tết đến nay, hạch nổi lên ngày càng nhiều. Em đã liên hệ với giám đốc Trung tâm Ung bứu (em họ của anh T nhà em). Họ đã sinh thiết và hẹn anh thời gian mổ. Thực ra là thấy không thể cứu được nữa... Đêm, chị Hạnh gọi cho em lúc hơn 1g sáng. Em không nghe, do để chế độ rung lại đang charge pin. Sáng dậy, thấy cuộc gọi nhỡ, em đoán ngay là anh đã ra đi.
Anh là anh Cả, vào thời cải cách (1954) anh đang là hiệu trưởng của 1 trường cấp 1 ở quê, sau đó bị cho thôi việc vì ba đi Nam và gia đình địa chủ. Cuộc đời anh long đong vì tính kiêu ngạo và thẳng thắn. Ngoài 80 nhưng anh vẫn hết sức tinh anh cho đến phút cuối đời. Em nhớ ngày e mới ra Bắc, anh và anh Hùng đi xe đạp từ Hải Phòng về Hà nội. 2 anh không ngờ rằng 16 tuổi mà e chẳng khác chi đứa bé 13. Gầy, bé đến bất ngờ so với những lời lẽ em viết về thăm mẹ (các anh là con mẹ Cả). Ngày ấy anh là cán bộ phòng kế hoạch của Công ty Cơ giới nông nghiệp Hải Phòng. Anh có phong cách của 1 nhà giáo, chỉnh chu, mô phạm, nhưng không dấu được nét kiêu ngạo trên khóe mép mỗi khi cười. Dù có cố anh thi thoảng anh vẫn không thể không có thái độ khinh miệt với lãnh đạo của mình do trình độ và nhất là nhân cách sống...
Giờ anh đã về cùng ba mẹ. Em cầu xin anh sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc. Em chuẩn bị lên La Ngà với anh chị và các cháu đây.
Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012
Lan man tiếp theo
Trời chưa sáng đưa
con đi trợ giảng
Mù sương giăng báo hiệu nắng to
Này con nhé thiên nhiên là thế
Cuộc đời này cũng lắm lúc mù sương...
Mù sương giăng báo hiệu nắng to
Này con nhé thiên nhiên là thế
Cuộc đời này cũng lắm lúc mù sương...
Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012
LAN MAN
Bình minh rực rỡ rạng ngời
Ta lùi về phía chân trời hoàng hôn
Cuộc chơi cõi tạm vô thường
Mất còn, còn mất vấn vương nợ trần
Đời người ngắn ngủi tơ vương....
Ta lùi về phía chân trời hoàng hôn
Cuộc chơi cõi tạm vô thường
Mất còn, còn mất vấn vương nợ trần
Đời người ngắn ngủi tơ vương....
Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012
THIỆT LÀ HỔNG CHỊU NỔI
Cú ngã xe vừa rồi quả thực
quá lợi hại. Tay đã cử động đc ngay sau khi được nắn lại xươmg, các vết trầy đã
khô mặt cả rồi.
Biết là bị chấn thương phần mềm rất nặng, nhưng hơn tuần rồi sao lại càng ngày càng đau nhỉ? Lẽ ra sau ngành thứ ba sẽ từ từ giảm đau chứ nhỉ? Sáng nay nó bắt đầu lói ra đến sau lưng chứ không thèm yên vị
Phải đi khám lại thôi. Chỉ cần cựa mình là nó đã không cho rùi, không dám cả ho, nhưng có nén được đâu. Bực mình thật! Trong lúc dầu xôi lửa bỏng mà thế này thì có khác chi giết nhau?
Phải điện cho bạn để nhờ mua mật gấu thui, không thể khác hơn được.
Chúc các bạn chủ nhật vui và hạnh phúc bên người thân. Tui lại phải tiếp tục công việc để kịp giao hành, dù rất đau. Huhu, huhu...
Biết là bị chấn thương phần mềm rất nặng, nhưng hơn tuần rồi sao lại càng ngày càng đau nhỉ? Lẽ ra sau ngành thứ ba sẽ từ từ giảm đau chứ nhỉ? Sáng nay nó bắt đầu lói ra đến sau lưng chứ không thèm yên vị
Phải đi khám lại thôi. Chỉ cần cựa mình là nó đã không cho rùi, không dám cả ho, nhưng có nén được đâu. Bực mình thật! Trong lúc dầu xôi lửa bỏng mà thế này thì có khác chi giết nhau?
Phải điện cho bạn để nhờ mua mật gấu thui, không thể khác hơn được.
Chúc các bạn chủ nhật vui và hạnh phúc bên người thân. Tui lại phải tiếp tục công việc để kịp giao hành, dù rất đau. Huhu, huhu...
Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012
Tức chết khi mụ "già hú"
Tức
chết khi mụ "già hú" này không cho viết bài trên ĐThoại. Mụ ta ghen với mình đây
mà.
Ui, cám ơn Như Mai rất nhiều.
Xin lỗi mụ "già hú" nhé, vì mình dở nên trách oan mụ. Tuy dzậy vẫn hổng giận mụ
đâu. Trách iu chút thôi mờ. Rứa là từ bữa nay ta có thể thoải mái viết lách rùi.
Gần 2 tháng táo tác ngược xuôi, nay dang ở giai đoạn nước rút, lại thêm 1 vài
hạng mục cho khu nhà hàng, rùi lại phòng "tổng thống". Chạy phờ người để mua
thên máy móc thiết bị. Riêng phòng tổng thống thì mình tự tin nhất, vì do xưởng
làm. Ông bà xưa có câu "xảy nhà ra thất nghiệp" hết sức đúng với tình trạng của
mình vừa qua. Trưa thứ 2 tranh thủ về ký hợp đồng hạng mục này và xuống xưởng
hướng dẫn công nhân quy trình sản xuất mới để đẩy nhanh tiến độ. Khoảng 30m2 vật
liệu trang trí chủ yếu cho bàn ghế tủ thì quả là quá khủng. Mình phục hồi danh
dự ở hạng mục này đây. Giá cả thì hết sức hữu nghị. Xong công trình này, mình sẽ
trích 1 khoản lợi nhuận để thành lập quỹ cây dừa và có kế hoạch kêu gọi mọi
người cùng góp sức chăm lo cho bà con nông dân và học sinh nghèo mỗi suất là 10
cây dừa. Bởi đó chính là tài sản của họ sau 3 năm rưỡi thì mỗi tháng họ sẽ có 10
quầy dừa, ít ra cũng được trên dưới 1triệu/tháng
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012
TRĂN TRỞ
TRĂN TRỞ!
Thế là đã ký xong hợp đồng.
Mai khách hàng chuyển cọc.
Còn gì sung sướng hơn, khi bao công sức nghiên cứu giờ chính thức trở thành hàng hóa.
Sọ dừa đã hút mình từ cái nhìn đầu tiên để trở thành duyên nghiệp, để trở thành định mệnh.
Sáng nay kế toán trưởng Hồ Tiên gọi điện thông báo: em chuyển hợp đồng, chị xem lại, in và ký chuyển cho em, sáng mai em chuyển tiền.
Thế là đã có 2 khu du lịch dùng sọ dừa để trang trí cho toàn bộ công trình. Hồ Tiên sang, nên làm phù điêu sọ dừa đầu giường và sẽ tiếp tục dùng sọ dừa trang trí cho các đồ dùng khác. Với Hồ Tiên, mình tự hào bao nhiêu thì công trình Hồng Phúc mình lại xấu hổ bấy nhiêu. Bởi áp lực tiến độ đã đẩy mình vào tình thế mất khả năng kiểm soát.
Hồng Phúc thì gần 200 phòng trang trí đơn giản, nhưng do tiến độ quá gấp, nên mình phải xuống Bến Tre đặt gia công nguyện liệu. Tiếc thay, sọ dừa ở Bến Tre quá xấu, lại thêm kỹ thuật không chuẩn, nên chất lượng gia công không đạt. Thật là hổ danh! Nhưng ngược lại, cũng hết sức tự hào vì tay nghề của đội ngũ công nhân nhà mình. Họ xứng đáng là những nghệ nhân thứ thiệt, bởi sự khắc khe về yêu cầu chất lượng sản phẩm của mình suốt hơn 10 năm qua, đã tạo cho họ thói quen cẩn trọng từ đường nét sản phẩm.
Mình sẽ gỡ lại uy tín bằng công trình của 2 phòng Tổng Thống. Sau đó sẽ làm việc lại với nhà đầu tư sau.
Đây là bài học xương máu của mình trong công việc...
Mai khách hàng chuyển cọc.
Còn gì sung sướng hơn, khi bao công sức nghiên cứu giờ chính thức trở thành hàng hóa.
Sọ dừa đã hút mình từ cái nhìn đầu tiên để trở thành duyên nghiệp, để trở thành định mệnh.
Sáng nay kế toán trưởng Hồ Tiên gọi điện thông báo: em chuyển hợp đồng, chị xem lại, in và ký chuyển cho em, sáng mai em chuyển tiền.
Thế là đã có 2 khu du lịch dùng sọ dừa để trang trí cho toàn bộ công trình. Hồ Tiên sang, nên làm phù điêu sọ dừa đầu giường và sẽ tiếp tục dùng sọ dừa trang trí cho các đồ dùng khác. Với Hồ Tiên, mình tự hào bao nhiêu thì công trình Hồng Phúc mình lại xấu hổ bấy nhiêu. Bởi áp lực tiến độ đã đẩy mình vào tình thế mất khả năng kiểm soát.
Hồng Phúc thì gần 200 phòng trang trí đơn giản, nhưng do tiến độ quá gấp, nên mình phải xuống Bến Tre đặt gia công nguyện liệu. Tiếc thay, sọ dừa ở Bến Tre quá xấu, lại thêm kỹ thuật không chuẩn, nên chất lượng gia công không đạt. Thật là hổ danh! Nhưng ngược lại, cũng hết sức tự hào vì tay nghề của đội ngũ công nhân nhà mình. Họ xứng đáng là những nghệ nhân thứ thiệt, bởi sự khắc khe về yêu cầu chất lượng sản phẩm của mình suốt hơn 10 năm qua, đã tạo cho họ thói quen cẩn trọng từ đường nét sản phẩm.
Mình sẽ gỡ lại uy tín bằng công trình của 2 phòng Tổng Thống. Sau đó sẽ làm việc lại với nhà đầu tư sau.
Đây là bài học xương máu của mình trong công việc...
Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012
THIỆT LÀ GHÉT, NHƯNG HỔNG GHÉT CHÚT NÀO. HI HI HE HE...
Chả là tính up vài tấm ảnh về bức tranh ráp ngoài Nha Trang, nhưng
mụ "già hú" này ghen mới mình, nên không cho tải.
Tức thiệt! Mụ này quả hết sức là tiểu nhân. Khi nói xấu về mình thì mụ tải lên ào ào, khi mình muốn khoe thành quả thì mụ im re, hổng cho.
Mà thui, bực mình thì "gào" chút cho dzui thui, chớ cám ơn mụ hổng hết. Biết rằng vẫn có nhiều trang xã hội khác, nhưng nhờ có mụ, mà mình quen biết được và kết thân được với rất nhiều bạn hữu gần xa, và cả những người chị đã giúp đỡ động viên mình rất nhiều khi mình gặp khó khăn.
Tánh mình kỳ cục, nên nhiều khi viết cũng kỳ cục, mà cũng nhờ cái kỳ cục này mà mình có được rất nhiều người bạn chân tình. Giống như tuyết vậy, chỉ cần 1 nắm nhỏ. lăn mãi, lăn mãi trong tuyết, nó sẽ trở thành 1 khối lớn. Trong mối quan hệ, nếu ta có tâm tốt, hẳn ta sẽ gặp được rất nhiều người bạn tốt và ngược lại.
Mình tin rằng các bạn của mình cũng nghĩ vậy.
Do áp lực công việc dạo này lớn quá, nên mình online chủ yếu trên xe nhờ cái điện thoại Qmobi rẻ tiền, nhưng vô cùng lợi hại, hehe...
Chỉ khi nào về nhà mới online tử tế để viết vội vài dòng. Bi chừ mình phải chuẩn bị Bến Tre trực chỉ đây. Í mà quên, trước khi đi Bến Tre phải điều được hàng về Đất Đỏ mới an tâm.
Chúc các bạn vui vẻ, chúc tui may mắn!
Tức thiệt! Mụ này quả hết sức là tiểu nhân. Khi nói xấu về mình thì mụ tải lên ào ào, khi mình muốn khoe thành quả thì mụ im re, hổng cho.
Mà thui, bực mình thì "gào" chút cho dzui thui, chớ cám ơn mụ hổng hết. Biết rằng vẫn có nhiều trang xã hội khác, nhưng nhờ có mụ, mà mình quen biết được và kết thân được với rất nhiều bạn hữu gần xa, và cả những người chị đã giúp đỡ động viên mình rất nhiều khi mình gặp khó khăn.
Tánh mình kỳ cục, nên nhiều khi viết cũng kỳ cục, mà cũng nhờ cái kỳ cục này mà mình có được rất nhiều người bạn chân tình. Giống như tuyết vậy, chỉ cần 1 nắm nhỏ. lăn mãi, lăn mãi trong tuyết, nó sẽ trở thành 1 khối lớn. Trong mối quan hệ, nếu ta có tâm tốt, hẳn ta sẽ gặp được rất nhiều người bạn tốt và ngược lại.
Mình tin rằng các bạn của mình cũng nghĩ vậy.
Do áp lực công việc dạo này lớn quá, nên mình online chủ yếu trên xe nhờ cái điện thoại Qmobi rẻ tiền, nhưng vô cùng lợi hại, hehe...
Chỉ khi nào về nhà mới online tử tế để viết vội vài dòng. Bi chừ mình phải chuẩn bị Bến Tre trực chỉ đây. Í mà quên, trước khi đi Bến Tre phải điều được hàng về Đất Đỏ mới an tâm.
Chúc các bạn vui vẻ, chúc tui may mắn!
Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012
VÀ RỒI MỌI THỨ CŨNG ỔN
Thế là đã lắp đặt xong tranh cho khách hàng.
Công sức đang được đền đáp khi khách hàng dần biết đến giá trị nghệ thuật của gáo dừa.
"Nó" thì bỏ buổi chợ, có mặt ngay để đưa bà chị đi mua 1 số vật tư mà cậu công nhân chuẩn bị không đủ.
Hàng đưa ra đến nơi thì được sự hồ hởi đón. tiếp và chăm sóc nhiệt tình từ nhà đầu tư. Họ đáp ứng tất cả những nhu cầu tối thiểu cho công việc lắp đặt, dù rằng đó là ngày chủ nhật. Thủ kho xuất cho 100m dây điện để đấu nối điện cho việc thi công lắp đặt.Thực hiện ráp đặt hàng mẫu cho khách hàng với sự lúng túng vốn dĩ của những người chỉ toàn "phét lác". Phét lác, là vì mình cứ nghĩ việc nào cũng đơn giản như ăn kẹo. Vì đã có kinh nghiệm lắp ráp cho những bức tranh to gắp 4 lần bức này, nên mình coi nó nhỏ như con thỏ. Té ra, khi có thợ giỏi khác hẳn với 1 cậu thợ chỉ biết làm tranh chứ chưa hề có kinh nghiệm gì trong việc lắp đặt tranh. Bởi sau khi mua vật tư bổ sung về, thấy cái khung cậu ta ráp lại có hình bình hành. Thía là phải tháo ra hết. Toi mất hơn nửa buổi sáng. Phải nghĩ đến phương án khác vì phương án lắp đặt từ dưới đưa lên không khả thi. Theo góp ý của nhà chủ, bức tranh được lắp trực tiếp lên khung xương sau khi bắt chặt vào tường. Ok, hợp lý! Thay vì chỉ mất 1 ngày, cv lại kéo thêm ra 2 tiếng cho ngày hôm sau.
Sướng nhất là thấy khách hàng trầm trồ thú vị.
Xong việc, Phan Thiết trực chỉ để kịp sinh nhận bạn hiền vào chiều thứ hai, 8/10. Tuy rất nôn nả cho buổi gặp mặt bạn hiền, nhưng trên xe thì liên tục điện thoại điều động việc vận chuyển vật tư từ Bến Tre lên. Mồm mép ngoác hết cả ra, khi con trai bị đau bụng, không thể ra đón hàng. Và rồi cuối cùng đâu cũng vào đó, khi nắm thóp được cậu xe ôm. Tuy không như ý, nhưng chiều qua (thứ ba) tất cả đã xong xuôi.
Vui nhất là được dự sinh nhật bạn hiền và được bạn đưa đi xem công trình lấn biển mà bạn giám sát thi công. Phục bạn sát đất! Phụ nữ Việt Nam quả thực có lắm người giỏi, trong đó có bạn hiền của tui.
Sáng nay vừa mở mắt, chủ đầu tư Vũng tàu lại tiếp tục thúc tiến độ. Mình đã hứa rồi, nhưng họ vẫn lo. Không cái khó nào giống cái khó nào.
Cố lên! Cố lên!
Công sức đang được đền đáp khi khách hàng dần biết đến giá trị nghệ thuật của gáo dừa.
"Nó" thì bỏ buổi chợ, có mặt ngay để đưa bà chị đi mua 1 số vật tư mà cậu công nhân chuẩn bị không đủ.
Hàng đưa ra đến nơi thì được sự hồ hởi đón. tiếp và chăm sóc nhiệt tình từ nhà đầu tư. Họ đáp ứng tất cả những nhu cầu tối thiểu cho công việc lắp đặt, dù rằng đó là ngày chủ nhật. Thủ kho xuất cho 100m dây điện để đấu nối điện cho việc thi công lắp đặt.Thực hiện ráp đặt hàng mẫu cho khách hàng với sự lúng túng vốn dĩ của những người chỉ toàn "phét lác". Phét lác, là vì mình cứ nghĩ việc nào cũng đơn giản như ăn kẹo. Vì đã có kinh nghiệm lắp ráp cho những bức tranh to gắp 4 lần bức này, nên mình coi nó nhỏ như con thỏ. Té ra, khi có thợ giỏi khác hẳn với 1 cậu thợ chỉ biết làm tranh chứ chưa hề có kinh nghiệm gì trong việc lắp đặt tranh. Bởi sau khi mua vật tư bổ sung về, thấy cái khung cậu ta ráp lại có hình bình hành. Thía là phải tháo ra hết. Toi mất hơn nửa buổi sáng. Phải nghĩ đến phương án khác vì phương án lắp đặt từ dưới đưa lên không khả thi. Theo góp ý của nhà chủ, bức tranh được lắp trực tiếp lên khung xương sau khi bắt chặt vào tường. Ok, hợp lý! Thay vì chỉ mất 1 ngày, cv lại kéo thêm ra 2 tiếng cho ngày hôm sau.
Sướng nhất là thấy khách hàng trầm trồ thú vị.
Xong việc, Phan Thiết trực chỉ để kịp sinh nhận bạn hiền vào chiều thứ hai, 8/10. Tuy rất nôn nả cho buổi gặp mặt bạn hiền, nhưng trên xe thì liên tục điện thoại điều động việc vận chuyển vật tư từ Bến Tre lên. Mồm mép ngoác hết cả ra, khi con trai bị đau bụng, không thể ra đón hàng. Và rồi cuối cùng đâu cũng vào đó, khi nắm thóp được cậu xe ôm. Tuy không như ý, nhưng chiều qua (thứ ba) tất cả đã xong xuôi.
Vui nhất là được dự sinh nhật bạn hiền và được bạn đưa đi xem công trình lấn biển mà bạn giám sát thi công. Phục bạn sát đất! Phụ nữ Việt Nam quả thực có lắm người giỏi, trong đó có bạn hiền của tui.
Sáng nay vừa mở mắt, chủ đầu tư Vũng tàu lại tiếp tục thúc tiến độ. Mình đã hứa rồi, nhưng họ vẫn lo. Không cái khó nào giống cái khó nào.
Cố lên! Cố lên!
Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012
TÌNH HÌNH RẤT LÀ TÌNH HÌNH
Nhân
ngày NGƯỜI GIÀ THẾ GIỚI (01/10/2012), ta
nói về ta.
Sáng
nay (01/10), tình hình rất là tình hình.Chả là xã xệ tranh thủ dzìa "Xì-goòn" thăm cháu nội, em dâu phải sang phụ cúng đình. Từ 6g sáng đã lục đục giắt chiếc xe đạp ra săm soi để đi đến điểm gia công hàng ở nhà cô cháu. Gần ba chục năm không rờ tới xe đạp, nên chưa đầy 4 ki số mà rụng cả giò, phì phò như trâu . Ấy mới thấy tác hại sức công phá của thời gian. "Mới gần" sáu chục mà gối bắt đầu rêm, tim thì mệt với chỉ vài ki số quèn đạp xe .
Già rồi các cụ ạ! Thế mà đôi lúc vẫn tí ta tí tới trêu người này, chọc kẻ kia, thi thoảng lại hờn hờn dỗi dỗi mới kinh!
Tuổi mình ngày xưa, không đeo kính thiên hạ bảo là lòa rồi đấy, bởi không kính thì có nhìn thấy gì đâu. Mắt mũi kèm nhèm đến nỗi không còn khả năng tự make up (thời buổi văn minh có khác, hehe!)...
Quả là hết sức tình hình khi tự đi xe đạp gần 4ki số mà liên tưởng đến cả tỷ điều vì gối mỏi, tim run. Già rồi, lẩm cẩm lắm rồi, xin "bá cáo" cùng các cụ ạ .
Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012
ỐM RÙI! huhu
Chả là mấy hôm vừa rồi sất bất sang bang vì chạy lo công việc, nên chân tay rã rời, tính tình cáu gắt. Lại thêm dầm mưa, nên cảm ho, khản cả tiếng.
Lại thêm ở quê, nên chỉ online bằng điện thoại, mà cái thằng này nó không cho viết bài, nên chỉ gõ được mỗi cái tựa là tắt ngóm.
Xin bá cáo các anh chị em được rõ ạ.
Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012
Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012
"HÀNG"
Đây là sản phẩm sắp hoàn thành.
Sẽ giao hàng tại Nha Trang.
Show hàng để các bạn thấy chất liệu.
Gáo dừa là rứa đó!
Nhờ phát hiện ra cái đẹp của gáo dừa nên KT đã đạt được 2 giải Sáng tạo KH của TP HCM đó các bạn ạ.
________
Còn mang đó áo cơm ta nợ
con dại khờ,
nặng lắm
chưa
thôi
Trời
hiểu phận long đong, chia sẻ
hợp đồng
việc chẳng dễ
hụt hơi
Tối mắt mũi ngược xuôi bươm bả
việc chẳng dễ
hụt hơi
Tối mắt mũi ngược xuôi bươm bả
để đêm về
rời rã
tả
tơi...
Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012
Ngất ngư
NGẤT
NGƯ
Mấy ngày nay
di chuyển liên tục
Củ Chi
rồi lại Bến Tre
đi về như con thoi
ngất ngư
rũ rượi
mệt phờ...
_____________
Mấy ngày nay
di chuyển liên tục
Củ Chi
rồi lại Bến Tre
đi về như con thoi
ngất ngư
rũ rượi
mệt phờ...
_____________
Chúc các bạn ngủ ngon. KT cũng đi ngủ đây. Mai lại tiếp tục chiến đấu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)