Trang

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2007

Mẹ

Chỉ có lòng mẹ bao la là vô gía
Hiện hữu trên cõi đời này
Mẹ
Tuổi già đã đến
Bước chân run run
Sớm trưa quên nghỉ
Mẹ
Muốn san sẻ cùng con
Nỗi nhọc nhằn
Con đã bao lần xin mẹ
Mẹ ơi,
Hãy nghỉ!
Móm mém mẹ cười
Có chi!
Mẹ gìa
Kém ngủ, kém ăn
Con xin mẹ
Mẹ ơi,
Hãy cố!
Móm mém mẹ cười
Chớ lo.
. . . .
Con thương mẹ cả đời tần tảo
Dãi nắng dầm mưa,
Lặn lội thân cò
Một mình mẹ
Âm thầm chiếc bóng,
Nuôi dạy con
Đếm tháng, mong ngày
. . . .
Nay con lớn,
Cuộc đời tất bật
Phải ngược xuôi
Xuôi ngược giữa dòng . . .
Mẹ xót xa
Con mẹ khổ,
Nhưng sao bằng mẹ
Mẹ ơi . . . . .

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2007

Kể về em


27 tháng 7 đến rồi, cùng chia sẻ với tôi nhé - người cựu chiến binh với những cảm xúc khi còn lưu lạc sứ người nhớ về những người chiến sỹ thông tin gái đã từng lăn lóc nơi rừng xanh núi đỏ với bao nghĩa tình


KỂ VỀ EM
Tặng chị PhươngThê (Quốc Oai – Hà tây) và các chị nữ chiến sỹ thông tin trong công cuộc chống mỹ cứu nước của dân tộc

Tôi ước mơ mình trở thành thi sỹ
Để kể về em bằng những vần thơ
Bởi em đã để trong tôi dòng suy nghĩ
Về em, về con người đang thực hiện ước mơ

Tôi biết em trên đường hành quân xa
Trên đường mòn Hồ Chí Minh,
Trên Trường sơn lộng gió
Vai khoác ba lô với dáng người thon nhỏ
Lội dốc trèo đèo gian khó quản chi đâu

Tôi gặp em giữa chiến trường khói lửa
Với chiếc ma-níp tịch-tà của người báo vụ viên
Tay gật đều , em khẩn cấp truyền tin
Về hậu cứ, về tổng đài với ngàn tin chiến thắng

Tôi lại gặp em nơi miền rừng thẳm,
Căn cứ ngày xưa với những luống cày
Vẫn bàn tay em đó, vẫn đều tay
Vun từng gốc sắn, bón chăm từng khóm lúa.
Vẫn vóc dáng ngày xưa, vẫn cái nhìn chan chứa
Vẫn nụ cười đầy hứa hẹn, niềm tin,
Vẫn là em, người báo vụ viên
Vững ma-níp giờ giỏi tay sản xuất
Đất nước còn nghèo,
Cực khó quản chi em

Em lớn lên khi non sông khói lửa
Xếp bút nghiên, gấp trang vở học trò
Em ra đi để dệt trọn ước mơ
Của tuổi trẻ Việt nam mang tên Bác Hồ vĩ đại

Em là ai, hỡi người con gái
Của Việt nam, đất nước anh hùng
Em là người con gái thủy chung
Với tổ quốc, với tình yêu non nước

Tashkent.1978

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2007

Kinh doanh - Kiếm tiền hay phụng sự xã hội


KIẾM TIỀN HAY PHỤNG SỰ XÃ HỘI ?
Bà chủ tiệm tạp hoá suốt ngày không vui vì buôn bán ế ẩm. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào “mắt” khách hàng, bà chợt nghĩ: “Sao tôi không là người giải quyết nhu yếu phẩm cho cả xóm?”. Và mọi chuyện thay đổi. Từ đó, nhiều gia đình chưa khá giả trong khu phố có thể mua một hai gói mỳ tôm (mà không cần phải mua cả thùng mì), một tép bột ngọt (mà không cần phải mua cả gói bột ngọt). Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu “hết chanh đột xuất” hoặc “nhà không còn nước mắm”. Hay hơn nữa, mọi người chỉ “xẹt” một hai bwosc chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình. Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng. Không chỉ tiền lãi thu được tăng cao, mà bà còn có “lợi nhuận” lớn nhất là sự quý mến của mọi người dành cho người biết kinh doanh như bà.
Câu chuyện thứ hai về một cơ sở sản xuất tủ sắt. Người ta thường mua tủ của cở sở này để đựng hồ sơ. Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người “sứ mệnh xã hội”? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không “bán tủ sắt” nữa mà sẽ “bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng”. Từ đó, ông và đồng sự tiến hành nghiên cứu để tạo ra những cải tủ sắt sao cho có thể chống được mối, mọt, chống thấm, ngăn tủ này thì có khoá kiên cố để đựng hồ sơ quan trọng, ngăn tủ khác thì không cần khoá để kéo ra kéo vào…Ông cũng chịu khó đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng… Thế là sản phẩm của ông còn thêm tính năng làm đẹp cho cả văn phòng của các công ty. Chỉ sau một thời gian ngắn, cơ sở của ông đã lột xác và phát triển rất nhanh.
Như vậy, doanh nghiệp lớn hay nhỏ tuỳ thuộc vào vấn đề xã hội mà họ giải quyết được. Bà chủ tạp hoá của khu phố nọ cùng Sam Walton (ông chủ tập đoàn bán lẻ nhất lớn nhất thế giới Walmart) đều giải quyết vấn đề xã hội thông qua việc mở cửa hàng bán lẻ. Họ chỉ khác nhau về phạm vi: xã hội của bà chỉ là một khu phố, còn xã hội của Sam mang tầm cỡ thế giới.
Điều xã hội quan tâm không phải là doanh nghiệp kiếm được bao nhiêu mà là họ đã mang lại gì cho cộng đồng. Chẳng hạn, trong khi tỷ phú Nhật, Toyota (“cha đẻ” của Toyota), với tinh thần ái quốc được ngwoif Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỷ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ ngưòi Nga mới thấu rõ. Sự khác nhau có lẽ do cách thức kiếm tiền của họ.
Nghề kinh doanh, xưa nay vẫn thường bị hiểu chỉ như là nghề “kiếm tiền”. Nhưng thật chất, không hề có nghề kiếm tiền, bởi nghề nào thì cũng kiếm tiền cả. Chẳng hạn, luật sư thì kiếm tiền bằng nghề luật, bác sỹ kiếm tiền bằng cách chữa bệnh cứu người… Và doanh nhân, người hành nghề kinh doanh, cũng kiếm tiền bằng cách lãnh đạo doanh nghiệp và thông qua doanh nghiệp đó để giải quyết vấn đề hay đáp ứng nhu cầu nào đó của xã hội. Nhưng điều khác biệt của nghề kinh doanh là trong quá trình hành nghề của mình doanh nhân không hành động một cách đơn lẻ mà biết kiến tạo ra các chuỗi giá trị. Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội. Đó cũng chính là lý do nghề kinh doanh kiếm được nhiều tiền hơn so với những nghề khác và vẫn được cộng đồng xã hội ủng hộ.
Qua dự án nghiên cứu 25 huyền thoại doanh nhân thế giới của PACE cho thấy, dù có quá nhiều sự khác biệt nhưng họ đều có chung một tư tưởng chủ đạo: “Kinh doanh là ohụng sự xã hội”. Hay nói một cách đầy đủ hơn, “Kinh doanh là kiếm tiền bằng cách phụng sự xã hội, bằng cách dùng sản phẩm hay dịch vụ như là phương tiện để giải quyết những vấn đề của xã hội và làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn
Cái “đạo” kinh doanh này đã được họ quán triệt ngay từ buổi đầu khởi nghiệp đầy gian khó cho tới lúc thành công. Và sự thật này cũng chính là lý do khiến hị kiếm tiền nhanh nhất, nhiều nhất, bền nhất, còn bản thân họ thì được xã hội tôn vinh, nể trọng, rồi họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn.
Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khao khát làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn như một ngôi làng hoặc có thẻ rộng lớn bằng cả hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân, dù lớn hay nhỏ, dù “Tây” hay “Ta”, dù “cổ” hay “kim”) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô gía của họ vào sự thay đổi thế giới này.

TRƯỜNG DOANH NHÂN VÀ GIÁM ĐỐC PACE
PACE INSTITUDE OF DIRECTORS (PACE – IOD)

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2007

Biển Trời


Biển
Trời
Mênh mông
Xanh thẳm
Biển gợn sóng
Trời gợn mây
Xanh xanh
Trời
Biển

Khi biển thét gào
Bầu trời đau xé
Chớp giật
Mưa giông
Biển trời
Hòa vào nhau
Làm một

Biển lặng
Trời quang
Hải âu
Bay lượn
Biển
Trời
Xanh xanh
Xanh xanh
Trời
Biển
Saigon 20.11.1986


Bạn ơi, biển và trời nào có cách xa . . . .

Trăn trở


TRĂN TRỞ
Có những điều muốn nói
Mà chẳng thốt nên lời
Có những điều đã nghe
Nhưng tai vờ giả điếc
Có những điều trông thấy
Lòng bồi hồi xót xa


Có những khi tôi tựhỏi lòng
Có phải mình của mình hay không
Của những tháng năm xưa
Với bao ước mơ khát vọng
Của tuổi trẻ, nguyện trọn đời cống hiến


Có những điều muốn nói
Mà chẳng thốt nên lời
Có những điều đã nghe
Nhưng tai vờ giả điếc
Có những điều trông thấy
Lòng bồi hồi xót xa . . . . .






* Trong đời, ai thoát khỏi những phút giây trăn trở cho người, cho ta.......

Ánh Mặt Trời


Khi đối mặt với bình minh
Mặt trời cười rực rỡ
Khi đối mặt với nắng chiều
mặt trời nhìn ta gay gắt
Như nghiêm khắc hỏi rằng:
Mi đã làm gì
dưới ánh sáng của ta?
Xin cho mộtđêm dài
Để bình tâm nghĩ lại
Tôi đã làm gì
Dưới ánh sáng ngài cho.
Mỗi người trong mỗi chúng ta , ai cũng có những đêm dài để tự ngẫm lại mình, và để biết mình có lớn ..........

Tình Yêu


Tình yeâu, ñoù laø ñeà taøi muoân thuôû cuûa thi ca.
Tình yeâu, ñoù laø aùnh haøo quang röïc rôõ cho muoân loaøi.
Ñeå coù moät tình yeâu trong saùng, tröôùc heát phaûi coù moät taâm hoàn laønh maïnh.
Baïn gaùi thaân meán, ñaõ coù bieát bao baøi thô ca ngôïi ngöôøi phuï nöõ, ñaõ coù bieát bao baøi haùt vôùi ñieäp khuùc tình yeâu.
Tình yeâu löùa ñoâi, ñoù laø söï hoaø hôïp ñoàng nhòp giöõa hai taâm hoàn. Khoâng theå coù moät tình yeâu cao thöôïng trong moät taâm hoàn beänh hoaïn.
Khi noùi ñeán tình yeâu, ngöôøi ta thöôøng noùi ñeán ñoâi maét nhung huyeàn, maùi toùc möôït maø thoang thoaûng höông thôm, chöù ngöôøi ta khoâng noùi ñeán baép tay cuoàn cuoän hoaëc ñoâi vai löïc löôõng cuûa nhöõng löïc só cöû taï hoaëc voõ só quyeàn anh. Vaäy, baïn gaùi chuùng ta ñoùng vai troø gì trong tình yeâu, neáu khoâng phaûi laø coát loõi?
Baïn gaùi thaân meán, söï teá nhò vaø kheùo leùo, beân caïnh khoái oùc thoâng minh, baïn coù theå thaønh coâng* trong tình yeâu nhieàu hôn moät nhan saéc coù thöøa vôùi caùi ñaàu troáng roãng. Song, vaãn chöa ñuû, neáu ôû baïn thieáu maát loøng nhaân haäu vaø tính vò tha.
Tri thöùc con ngöôøi ngaøy caøng cao, ngöôøi ta caøng chuù troïng nhieàu hôn ñeán chieàu saâu cuûa taâm hoàn. Söï yù nhò vaø hoùm hænh seõ laøm taêng veû töôi maùt cho tình yeâu.
Baïn gaùi thaân meán, neùt duyeân daùng, ñaùng yeâu ôû ngöôøi con gaùi, ñoù laø söï giaûn dò* vaø tính chaân thaønh. Söï ñua ñoøi dieâm duùa, thöôøng xuaát hieän ôû nhöõng ñaàu oùc troáng roãng, thieáu chieàu saâu. Model kieåu naøy kieåu noï thöôøng kích thích söï hieáu kyø cuûa ngöôøi khaùc hôn laø kích thích tình yeâu.
Neùt giaûn dò ôû baïn gaùi, khoâng coù nghóa laø söï luoäm thuoäm, loâi thoâi, xeà xoøa, caåu thaû. Neùt giaûn dò ôû ñaây khoâng rieâng gì ôû caùch aên maëc, maø noù coøn theå hieän ôû caùch sinh hoaït, giao tieáp vôùi nhöõng ngöôøi chung quanh. Neùt giaûn dò ôû ngöôøi baïn gaùi coù söùc thuyeát phuïc vaø gaàn guõi vôùi taát caû moïi ngöôøi. Vaø neùt giaûn dò ñoù coøn theå hieän söï khieâm toán vaø teá nhò.
Baïn gaùi thaân meán, söï giaûn dò khoâng coù nghóa laø taùch rôøi thôøi trang. Khi bieát choïn kieåu aùo, kieåu quaàn, maøu saéc hoøa hôïp haøi hoøa vaø phuø hôïp vôùi löùa tuoåi, daùng ngöôøi, baïn seõ trôû neân moät ngöôøi thanh lòch, ñaùng yeâu. Vaø ngöôïc laïi, khi khoaùc leân mình boä quaàn aùo vôùi maøu saéc vaø kieåu daùng khoâng thích hôïp, baïn seõ trôû neân khoù coi vaø ñoâi khi seõ trôû thaønh troø cöôøi cho ngöôøi khaùc. Taïi sao nhöõng ngöôøi ôû queâ leân caøng muoán daáu dieám goác gaùc cuûa mình, coá aên maëc cho thaät moát thì laïi caøng theå hieän roõ hôn goác gaùc, nôi mình muoán töø boû?
Vaø caùc baïn cuõng thaáy ñoù, moät chieác aùo daøi traéng moäc maïc ñöùng beân caïnh moät boä quaàn aoù model caàu kyø saëc sôõ thì öu theá luoân luoân ngaû veà söï hieàn dòu neát na. Baïn trai coù theå seõ nhìn ñeán neùt dieâm duùa ñaàu tieân, nhöng roài laïi thaãn thôø vôùi taø aùo daøi bay trong gioù. Neùt dòu daøng ñaèm thaém luoân luoân ñeå laïi trong loøng ngöôøi nhöõng caûm giaùc khoù queân, noù thaät nheï nhaøng eâm aùi.
Cho neân giôùi maøy raâu ñaõ coù yù kieán sau ñaây veà ngöôøi baïn gaùi chuùng ta: “Coâ aáy chæ coù theå laø ngöôøi yeâu chöù khoâng theå laøm vôï ñöôïc”.
Vaäy “ngöôøi yeâu” maø caùc baïn nam noùi ñeán ôû ñaây laø gì? Phaûi chaêng ñoù cuõng chæ laø moùn haøng trang söùc?
Ngöôøi ta coù theå yeâu baát cöù ai, neáu thaáy hôïp nhaõn vaø cuøng chung moät vaøi sôû thích. Song ñeå laáy laøm vôï, moät ngöôøi baïn cuøng ñi suoát caû cuoäc ñôøi, ai cuõng caàn phaûi caân nhaéc thaän troïng.
Nhöõng tình yeâu deã daõi, muø quaùng, thöôøng daãn ñeán söï chaùn ngaùn vaø ñoã vôõ cho caû hai ngöôøi. Cuõng coù nhöõng moái tình “saám seùt” laøm lu môø caû lyù trí, hoï saün saøng cho nhau vaø chìu nhau taát caû, ñeå roài ñeán khi böøng tænh hoï laïi thaáy caêm gheùt vaø gheâ tôûm laãn nhau.
Trong tình yeâu löùa ñoâi, khi chöa ñi ñeán hoân nhaân söï deã daõi vaø buoâng thaû baûn thaân mình, ñoù laø thaát baïi ñaàu tieân cho ñôøi con gaùi. Chuùng ta ví söï trinh baïch nhö quaû caám vaäy. Khi coøn söï trinh baïch, chuùng ta coøn thaáy töï haøo, coøn thaáy e aáp, theïn thuøng, coøn thaáy mình trong saùng vaø ñaùng yeâu. Vaø caùc baïn trai coøn coi troïng tình yeâu.
Khi traùi caám bò haùi maát roài, khu vöôøn chaúng coøn gì maø gìn giöõ naâng niu. Do ñoù, khi baïn gaùi ñaõ bò maát söï trinh traéng, caùc baïn seõ deã daøng buoâng thaû baûn thaân mình, vaø roài tình yeâu seõ ñi ñeán ñaâu? Neáu trao nhaàm ñôøi mình cho moät keû sôû khanh, baïn seõ bò moät cuù xoác voâ cuøng naëng neà. Cuõng coù baïn töï daøy voø mình roài tìm caùch quyeân sinh, cuõng coù baïn deã daõi, coi nhö ñoù laø moät cuoäc thöû nghieäm ñaàu ñôøi. Song, duø sao ñoù cuõng laø moät söï maát maùt ñaùng tieác, ñeå roài ñeán luùc ngaãm laïi seõ thaáy xoùt xa.
Sa ngaõ trong tình yeâu, baïn gaùi chuùng ta luoân bò thieät thoøi lôùn nhaát. Seõ maëc caûm, seõ ñau ñôùn, seõ bò daøy voø khi coù moät cuoäc hoân nhaân chính thöùc.
Ngöôøi ñaøn oâng thöôøng voâ cuøng heïp hoøi trong caùch nhìn, tröôùc söï laàm laãn cuûa vôï mình. Hoï khoâng deã daøng chaáp nhaän moät söï thaät maát maùt. Coù nhöõng ngöôøi ñaøn oâng sau ñeâm taân hoân, khoâng thaáy vôï mình ñeå laïi gioït maùu trinh nguyeân, ñaõ thaát voïng ñeán cuøng cöïc vaø coù nhöõng thaùi ñoä khoâng ñuùng ñaén. Coù ngöôøi maït saùt vôï, coù ngöôøi boû vôï vaø cuõng coù ngöôøi khaéc khoaûi maõi trong loøng, ñeå roài khoâng bao giôø tha thöù,... Ñaøn oâng, ai cuõng muoán töï haøo khi vôï mình laø cuûa rieâng mình, cho duø baûn thaân hoï, ñoâi khi chaúng laø gì caû. Hoï chæ coù theå chaáp nhaän khi laáy moät ngöôøi ñaøn baø “goùa choàng” hoaëc ñaõ dang dôõ, chöù khoù coù theå chaáp nhaän ñeå laáy moät ngöôøi con gaùi khoâng coøn tieát trinh.
Do ñoù, söï deø daët vaø thaän troïng giöõ mình cuûa baïn gaùi chính laø giaù trò cuûa baïn ñoù. Ñaøn oâng con trai, trong tình yeâu thöôøng gaén lieàn vôùi nhuïc duïc; hoï hay theå hieän vaø ñoøi hoûi söï va chaïm. Coù theå chæ laø caùi naém tay, nuï hoân thoaùng treân maùi toùc, vaø cuõng coù theå laø söï ñoøi hoûi cuï theå nöõa. Chuùng ta ñöøng voâi tin raèng, khi trao cho hoï ñôøi con gaùi roài, maø coù theå giöõ chaân hoï ñöôïc ñaâu. Phaàn lôùn hoï seõ chaùn daàn söï deã daõi cuûa ta roài laëng leõ ñi tìm höông vò môùi. Vì ñaøn oâng thích ñi chinh phuïc hôn thích mình laø keû chieán thaéng. Söï no neâ luùc naøo cuõng mau chaùn hôn laø luùc ñoùi khaùt. Ngay caû trong tình yeâu cuõng vaäy, baïn haõy ñaët tình yeâu leân treân söï trong saùng laønh maïnh vaø chôù neân ñaët tình yeâu xuoáng nhöõng duïc voïng thaáp heøn.
Baïn gaùi thaân meán, khi chung quanh baïn coù nhieàu ngöôøi ñeo ñuoåi, baïn chôù voäi laàm töôûng mình laø tuyeät vôøi ñeå keânh kieäu hoaëc buoâng thaû maét nai. Haõy thaän troïng vaø töø toán, caân nhaéc ñeå choïn cho mình moät ñoái töôïng phuø hôïp veà nhaân sinh quan. Söï caân nhaéc, thaän troïng ñoù cuûa baïn seõ laøm cho nhöõng ngöôøi hôøi hôït, ham vui deã daøng naûn chí, vaø ta thaønh coâng ñöôïc voøng loaïi. Ngöôïc laïi, neáu laø ngöôøi deã daõi, baïn seõ ñaùnh maát ñaàu tieân nhöõng ñoái töôïng chín chaén, thaän troïng. Luùc baáy giôø vaây quanh baïn chæ coøn nhöõng ñaàu oùc troáng roãng vaø nhaït nheõo. Baïn ñaõ khoâng thaønh coâng.
Cuõng coù nhöõng baïn gaùi “khoù tính”, muoán ngöôøi baïn ñôøi cuûa mình phaûi hôn haún mình moät caùi ñaàu. Phaàn lôùn ôû nhöõng baïn gaùi ñoù, baûn thaân hoï cuõng ñaõ coù moät “caùi ñaàu” roài, neân hoï khoù coù theå chaáp nhaän ñöôïc söï toàn taïi cuûa “caùi ñaàu” thöù hai. Do ñoù, söï saên luøng “caùi ñaàu” thöù hai naøy coù theå ñeán gaàn heát cuoäc ñôøi. Baïn gaùi ôi, chuùng ta haõy hieåu ñieàu cô baûn sau ñaây cuûa taïo hoùa laø : Khoâng coù moät caùi gì hoaøn thieän trong söï soáng naøy. Vaäy ta phaûi giaûi quyeát söï khoù tính aáy nhö theá naøo ñaây? Vaø cuõng thaät ñôn giaûn laø ñöøng khoù tính nöõa.
Vaâng, ñeå tìm thaáy “caùi ñaàu" thöù hai kia, baïn chôù voäi. Haõy tìm tröôùc vaø töï haøi loøng vôùi nöûa caùi ñaàu aáy thoâi vaø coøn nöûa caùi coøn laïi, ñoù laø ta ñaáy. Ta seõ laø nöûa coøn laïi kia.
Theo quan ñieåm cuûa toâi thì thaät ñôn giaûn vaø nheï nhaøng. Ñöøng quaù khaéc khe vôùi baïn cuûa mình quaù. Chæ caàn ngöôøi baïn ñôøi cuûa toâi trung thöïc, teá nhò vaø vò tha, beân caïnh ñoù taát nhieân ôû anh vaø toâi phaûi coù cuøng moät giaùc ñoä nhìn veà cuoäc soáng, phaàn coøn laïi laø toâi coù saün saøng daønh troïn cuoäc ñôøi cho anh hay khoâng ?
Baïn gaùi thaân meán, ñeå coù moät tình yeâu ñuùng ñaén, chaân thaønh, neàn moùng cuûa noù phaûi laø moät tình baïn vaø söï hieåu bieát toân troïng laãn nhau. Nhöõng moái tình saám seùt thöôøng ít daãn ñeán thaønh coâng, noù seõ chôït loùe leân vaø roài laïi voäi vaøng taét ngaám nhö nhöõng aùnh sao sa.
Ñeå coù moät haønh trang ñaûm baûo böôùc vaøo ñôøi, toâi thaønh thaät khuyeân baïn neân reøn luyeän nhöõng ñieàu caàn coù ôû moät phuï nöõ.
- Nhaân haäu vaø cao thöôïng.
- Teá nhò vaø trung thöïc.
_________________
* Söï thaønh coâng trong tình yeâu ôû ñaây, khoâng ñôn giaûn laø ñi ñeán hoân nhaân, maø noù coù yù nghóa mang laïi haïnh phuùc cho caû hai ngöôøi.
* Giaûn dò trong sinh hoaït vaø giao tieáp vôùi ngöôøi xung quanh laø gì? Ñoù laø söï teá nhò, hoaø ñoàng vaø gaàn guõi. Baïn laø nhöõng ngöôøi coù phong caùch giaûn dò khi baïn coù theå gaàn guõi, tieáp xuùc ñöôïc vôùi moïi ngöôøi xung quanh.
Trúc Phương


Thành phố dưới cơn mưa



Mưa bay giăng giăng
Thành ph bun
ướt át
Giọt mưa rơi gội sạch
cát buị lạc loài
Để nắng vàng lên
Thành phố sáng bừng
rực rỡ giữa trời xanh
Trúc Phương

Ứng dụng gáo dừa


Bức tranh gáo dừa lớn nhất Việt Nam (22/05/2007 15:36:33)
Sáng 23-12, chị Nguyễn Thị Kim Thanh - giám đốc Công ty Dừa Việt, tác giả ý tưởng “Đánh thức gáo dừa” tại sàn giao dịch ý tưởng VN lần 1 - đã bàn giao bức tranh ba miền bằng gáo dừa “Việt Nam quê hương tôi” (ảnh) cho BS Nguyễn Hữu Tùng - tổng giám đốc Bệnh viện Hoàn Mỹ, người đầu tư 100 triệu đồng cho ý tưởng.

Tác phẩm này đã được Trung tâm Sách kỷ lục VN (Vietbooks) xác lập kỷ lục bức tranh gáo dừa lớn nhất VN. Để hoàn thành bức tranh có kích thước 2,78m x 1,59m, nặng hơn 50kg này, tám nhân công của Dừa Việt đã lao động gia công hơn 300kg dừa thô suốt hơn hai tháng rưỡi.
(Theo TT)

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2007

Chuyện cổ tích gáo dừa

Chuyện cổ tích gáo dừa
11:22 4 thg 7 2007Công khai4 Lượt xem 0
CHUYỆN CỔ TÍCH VỀ CHIẾC GÁO DỪA
Sau cơn đau vật vã vì bị tách khỏi phần cơm dừa ra khỏi thân mình, tôi - chiếc gáo dừa bị vứt lăn lóc trong đống phế thải của 1 điểm bán cơm dừa nạo tại chợ Củ Chi.
Ngày qua này, tôi trở nên mốc meo bởi phần cơm dừa còn sót lại đã được phủ rêu xanh. Có lẽ cũng sẽ trở thành chất đốt như số kiếp của đồng loại từ bao đời nay, tôi lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau bị bỏ rơi của mình….
Nhưng không, tôi đã được cho vào bao một cách cẩn thận và được chở đến 1 xưởng nhỏ nằm bên bờ kinh thầy Cai rợp bóng bạch đàn. Rồi lại sau những cơn đau tưởng như dài vô tận có thể chết đi được, tôi đã được lột xác và lại tiếp tục nỗi đau của sự cắt lìa thân mình thành từng mảnh nhỏ. Rồi được dán ghép, được nâng niu tỷ mỷ từng chút, được mài chọn để lấy ra sắc độ ứng ý, khiến tôi cảm thấy ít nhiều mình được vỗ về an ủi, dù rằng sự vỗ về đó chẳng chút ngọt ngào.
Đến một hôm, trước những lời ngợi khen, những ánh đèn flash liên tục chớp sáng trên tôi, rồi tôi bị rực nóng và lóa mắt bởi ánh sáng chiếu thẳng hàng trăm woat của ánh đèn phục vụ máy quay camera. Sau đó, tôi cũng đã chợt nhận ra đây là buổi lễ xác lập kỷ lục và bàn giao sản phẩm trên sàn giao dịch ý tưởng lần thứ nhất cho bức tranh dừa với sự đầu tư 100 triệu của Giám đốc Bệnh viện Hoàn Mỹ trước sự ngạc nhiên thán phục của quan khách, nhà đầu tư và cả đài truyền hình. Và tôi chính là một trong hàng chục ngàn mảnh gáo dừa được chọn để thực hiện Bức tranh “Việt nam quê hương tôi” này của Công ty Dừa Việt.
Các bạn không thể hiểu nỗi sự lột xác để trở thành một phần nhỏ của một tác phẩm giá trị, chúng tôi, những chiếc gáo dừa phế thải đã trải qua những đau đớn vể thể xác cũng như những trăn trở, vất vả, gian nan của những người thực hiện tác phẩm này thế nào đâu.