Trang

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

MẸ ƠI!


MẸ ƠI!
      Trước giỗ 2 hôm, cả nhà vào chùa làm lễ cầu siêu cho mẹ. Đã 1 năm rồi, mẹ xa các con. Từ trường, con vội chạy về thắp nén hương trên bàn thờ ba mẹ, không cả ăn cơm con lại chạy ngay lên trường để ôn thi. Mấy hôm rồi, vừa bận cho việc thi cử, lại vừa nhiều chuyện không vui, nên lòng con luôn nặng trĩu.
      Hôm giỗ chính của mẹ, con cháu về đông đủ. Có em Mạnh, con dì Hai Chồn cũng về thắp hương cho mẹ. Con gặp lại Mạnh thật tình cờ, do người bạn giới thiệu. Qua vài ba câu hỏi thăm, 2 chị em nhận ra nhau sau 37 năm.
      37 năm, hơn nửa đời người. Mạnh kể rằng trước giải phóng Mạnh cùng mẹ là dì Hai Chồn thường xuyên ghé nhà mình để lấy tin (Dì Hai Chồn là liên lạc của đơn vị với gia đình mình ở Saigon. Họ là những chiến sỹ thầm lặng đứng đằng sau Nguyễn Xuân Ẩn, Tư Chu, Tư Tăng,… nhưng không bao giờ được nhắc đến. Họ là những chiến sỹ vô danh không được lịch sử b
iết đến và luôn chịu nhiều thiệt thòi.) Còn nhớ, sau giải phóng, con và dì Hai Chồn, dì Năm Anh cùng ở 1 phòng trong Bộ Tổng tham mưu. Mạnh vẫn thường chạy qua thăm mẹ. Lúc ấy em 16 tuổi, tuy đã 5 tuổi quân, nhưng vẫn còn là cậu bé, nay tóc đã bạc màu. Dì Hai Chồn cũng đã mất rồi mẹ ạ. Trước khi gặp lại Mạnh, bạn con có kể về em. Rằng nay đã ngoài 50 nhưng em vẫn chưa 1 lần gặp và cũng không biết cha mình là ai...
      Chiến tranh là thế đó. Bao mất mát, thương đau. Gia đình ta cũng một thời gian dài ly tán. Chúng con không được sống trong vòng tay nâng niu của mẹ. 13 tuổi con đã xa nhà tham gia kháng chiến, các chị con thì lớn hơn con 1 chút, cũng rời xa Saigon đô hội để vào chốn đạn bom. Điều gì thôi thúc ba con như vậy? Vì lòng yêu nước, vì sợ cảnh xáo thịt nồi da, khi những đứa con gái xinh xắn của ba không thể không lấy chồng sỹ quan cộng hòa, khi các anh con đang ở ngoài miền Bắc? Ngày ấy, ba nào hiểu được mẹ Cả và các anh chị con vất vả khổ sở và uất hận thế nào khi cánh cửa tương lai bị khóa chặt.
      Năm 1971, con được đưa ra miền Bắc học. Về quê, thăm họ hàng, ra chính quyền xã trình diện, nhưng họ cố tình không tin mà còn cho rằng anh con lừa dối, mượn người về đóng giả em gái từ trong miền Nam ra, cùng bao lời đồn đãi khác…

      Mẹ ơi, chiến tranh đã đi qua, nhưng đất nước mình vẫn còn loạn lạc. Dân tộc ta đang đối mặt với kẻ thù vô cùng nguy hiểm, ấy là nạn tham nhũng. Cuộc chiến này biết đến bao giờ mới xong? Con chỉ biết làm tốt công việc của mình và hi vọng bằng nhiệt huyết sẽ làm được điều gì đó cho cộng đồng dừa ở nước ta.
      Hãy tin con mẹ nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]