27 tháng 7 đến rồi, cùng chia sẻ với tôi nhé -
người cựu chiến binh với những cảm xúc khi còn lưu lạc sứ người nhớ về những
người chiến sỹ thông tin gái đã từng lăn lóc nơi rừng xanh núi đỏ với bao nghĩa
tình
KỂ VỀ EM
Tặng chị PhươngThê (Quốc Oai – Hà tây) và các chị nữ chiến sỹ thông tin trong công cuộc chống mỹ cứu nước của dân tộc
Tôi ước mơ mình trở thành thi sỹ
Để kể về em bằng những vần thơ
Bởi em đã để trong tôi dòng suy nghĩ
Về em, về con người đang thực hiện ước mơ
Tôi biết em trên đường hành quân xa
Trên đường mòn Hồ Chí Minh,
Trên Trường sơn lộng gió
Vai khoác ba lô với dáng người thon nhỏ
Lội dốc trèo đèo gian khó quản chi đâu
Tôi gặp em giữa chiến trường khói lửa
Với chiếc ma-níp tịch-tà của người báo vụ viên
Tay gật đều , em khẩn cấp truyền tin
Về hậu cứ, về tổng đài với ngàn tin chiến thắng
Tôi lại gặp em nơi miền rừng thẳm,
Căn cứ ngày xưa với những luống cày
Vẫn bàn tay em đó, vẫn đều tay
Vun từng gốc sắn, bón chăm từng khóm lúa.
Vẫn vóc dáng ngày xưa, vẫn cái nhìn chan chứa
Vẫn nụ cười đầy hứa hẹn, niềm tin,
Vẫn là em, người báo vụ viên
Vững ma-níp giờ giỏi tay sản xuất
Đất nước còn nghèo,
Cực khó quản chi em
Em lớn lên khi non sông khói lửa
Xếp bút nghiên, gấp trang vở học trò
Em ra đi để dệt trọn ước mơ
Của tuổi trẻ Việt nam mang tên Bác Hồ vĩ đại
Em là ai, hỡi người con gái
Của Việt nam, đất nước anh hùng
Em là người con gái thủy chung
Với tổ quốc, với tình yêu non nước
Tashkent.1978
KỂ VỀ EM
Tặng chị PhươngThê (Quốc Oai – Hà tây) và các chị nữ chiến sỹ thông tin trong công cuộc chống mỹ cứu nước của dân tộc
Tôi ước mơ mình trở thành thi sỹ
Để kể về em bằng những vần thơ
Bởi em đã để trong tôi dòng suy nghĩ
Về em, về con người đang thực hiện ước mơ
Tôi biết em trên đường hành quân xa
Trên đường mòn Hồ Chí Minh,
Trên Trường sơn lộng gió
Vai khoác ba lô với dáng người thon nhỏ
Lội dốc trèo đèo gian khó quản chi đâu
Tôi gặp em giữa chiến trường khói lửa
Với chiếc ma-níp tịch-tà của người báo vụ viên
Tay gật đều , em khẩn cấp truyền tin
Về hậu cứ, về tổng đài với ngàn tin chiến thắng
Tôi lại gặp em nơi miền rừng thẳm,
Căn cứ ngày xưa với những luống cày
Vẫn bàn tay em đó, vẫn đều tay
Vun từng gốc sắn, bón chăm từng khóm lúa.
Vẫn vóc dáng ngày xưa, vẫn cái nhìn chan chứa
Vẫn nụ cười đầy hứa hẹn, niềm tin,
Vẫn là em, người báo vụ viên
Vững ma-níp giờ giỏi tay sản xuất
Đất nước còn nghèo,
Cực khó quản chi em
Em lớn lên khi non sông khói lửa
Xếp bút nghiên, gấp trang vở học trò
Em ra đi để dệt trọn ước mơ
Của tuổi trẻ Việt nam mang tên Bác Hồ vĩ đại
Em là ai, hỡi người con gái
Của Việt nam, đất nước anh hùng
Em là người con gái thủy chung
Với tổ quốc, với tình yêu non nước
Tashkent.1978
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]