Trang

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2007

THỰC và ẢO


Cảm động biết bao cho thế giới ảo này
Tuy nói ảo nhưng đã là rất thật
Để mọi người cùng được sẻ chia
Để chúng ta ai cũng được vỗ về
Trong cay đắng giữa cuộc đời rất thật
****
Cám ơn các bạn thật nhiều khi tôi nhận được những lời động viên thăm hỏi rất chân tình trong lúc sức khỏe và tâm trạng bất ổn. Những sẻ chia từ các bạn đã làm cho lòng tôi ấm lại. Các bạn đã cho tôi hiểu rằng 2 thế giới thật ảo này đang hòa quyện cùng nhau và rất đời, rất người.

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2007

Hụt hẫng


Giữa cuộc đời thật giả
Tôi một mình chơi vơi
Tìm nơi đâu điểm tựa
Tìm nơi đâu bến bờ . . .
***
Ai đứng trước bão giông cuộc sống
Mới hiểu hơn giá trị thực trên đời

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007

Chiều, sau cơn mưa. . .


Ai lặng lẽ một mình xiêu vẹo
Trước bão giông của khoảnh khắc cuộc đời
***
Đôi lúc muốn trải lòng để cuộc sống nhẹ nhàng hơn, nhưng không phải lúc nào sự trải lòng cũng được sẻ chia.
Có người thông cảm, có người lên án, có người thương hại, có người cười cợt, thậm chí cũng có người cười khẩy, . . .
Thế mới hiểu được thế thái nhân tình.
Thế mới hiểu được cuộc sống này với 1 sự việc mà bao ý nghĩ trái ngược và bao ý nghĩ đồng cảm.
Đó là quan điểm và đó chính là "TẦM" của mỗi người bạn ạ.

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2007

THU . . .


Bệnh viện
Lá vàng
Rơi
Cuộc đời tôi
Phải chăng cũng là chiếc
_____
Tashkent 1978

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2007

HUYỀN DIỆU


Trăng sáng, trăng trong
Lung linh huyền diệu
Hãy soi rõ
Cuộc đời này
Bằng ánh sáng
Huyền diệu
Lung linh
. . . .
30.3.94

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2007

Chùm thơ THIÊN NHIÊN


Bình minh hé nụ cười
Giọt nắng lung linh nhảy múa
Theo tiếng chích choè
Ngọn gió thoảng đùa vui
*
Chuồn chuồn nhỏ
Bay xuôi bờ ruộng nhỏ
Rượt bắt chuồn chuồn
Ngọn gió đuổi theo sau
*
Chiều gió mạnh
Ngọn sóng xô xao xác
Chiếc thuyền con
Bị sóng lắc chòng chành
*
Hoàng hôn xuống
Trên dòng sông phẳng lặng
Cô đơn chiều
Con sáo nhỏ lặng thinh

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2007

MÀU TÌNH YÊU?


Tình yêu có màu gì?
Trong đêm dài vô tận
Con tim có hình gì?
Trong tận cùng nỗi đau

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2007

CHỚ VỘI





Con bò gặm cỏ
Thủng thỉnh từ từ
Rồi cũng no
*

Thời gian trôi đi
Từng giờ,
Từng giờ
Mà ta vẫn lớn
*

Trái đất quay tròn
Quay tròn
365 ngày
Cũng hết một vòng
*

Ta hãy đi
Từng bước,
Từng bước
Vững vàng
Rồi sẽ đến
Nhưng khi đã đến rồi
Xin chớ vội cười vang
30.3.94

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007

TRIẾT LÝ TÌNH YÊU

Một tình yêu
Tình yêu từ tâm hồn lãng mạn
Chỉ nhẹ nhàng như thoảng hương bay.

*
Một tình yêu
Tình yêu từ con người nông cạn
Chẳng là gì,
Chỉ đơn giản thấy yêu.
*
Một tình yêu
Tình yêu từ sâu thẳm
Là cả cuộc đời
ta dành trọn cho nhau.
11.12.91

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2007

RAY RỨT


Con còn ray rứt băn khoăn
Vì chưa trọn đạo làm con với mẹ
Bởi con còn bươn trải
Với cuộc sống này
Với vợ dại
con thơ
30.3.94

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2007

ĐÔI ĐIỀU MUỐN NÓI


Các bạn sinh viên thân thương,
Trở lại giảng đường Đại học, khi tôi sắp tuổi tứ tuần. Ở tuổi này thường mẹ và con cùng chung lớp học, và tôi vẫn cắp sách đến trường với bao điều trăn trở. Mong được học hành bù đắp những thiếu hụt đã qua.
Bởi ở tuổi mười ba, tôi đã xa nhà tham gia kháng chiến. Thấy bao cảnh tóc tang dưới bom đạn giặc thù. Các bạn giờ đây nào thấu hiểu, cảnh đứt ruột mẹ phải tự giết con mình vì lợi ích chung. Anh thương binh trên bàn mổ không một mũi thuốc tê, sau khi mổ xin cho mình một phút thôi, được khóc. Và các bạn nào thấu hiểu một người con, phải ngồi đó cắn răng xem cha mình bị giặc thù tra tấn, hòng khai ra kế hoạch của sư đoàn chuẩn bị vào trận đánh. Và mẹ tiễn con, vợ tiễn chồng vào chốn đạn bom ...
Có nỗi khổ đau nào hơn, nỗi ray rứt nào hơn khi non nước đang bị ngoại xâm dày xéo. Và vì thế mà biết bao người chỉ biết tiễn nhau đi, để không bao giờ lại được đón nhau về. . .
Ngày nay, các bạn ơi cuộc đời đã khác, hãy tự vươn lên bằng chính sức cuả mình. Để bù đắp lại những gì mà những người ngã xuống, đã chẳng kịp làm cho đất nước hôm nay.
26.10.93

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2007

CŨNG LÀ MỘT TÌNH YÊU


Em đọc lại những vần thơ anh gửi
Tiếc nuối ngày xưa, khoảnh khắc diệu kỳ
Tiếc tình yêu, những nhung nhớ vơi đầy
Tiếc cảm giác mơ hồ nhưng rất thật
***
…..Em hụt hẫng bỗng hóa thành điên dại
Gào thét tìm trong đêm vắng cuồng hoang
Anh lạnh lẽo nhẫn tàn quay lưng lại
Vứt bỏ mặc em đau đớn dại khờ …..
***
Cũng từ đó, em cố mình tĩnh lại
Dù trong lòng luôn đau rát hờn ghen
Em vẫn lặng mình trong những đêm đen
Và sợ hãi khi trời chiều buông xuống

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2007

TÌNH YÊU CỦA MẸ




Có làm mẹ mới hiểu thêm lòng mẹ
Con xin nguyện làm con hiếu thảo trọn đời
Kính tặng mẹ vô cùng thương yêu


***************
Tình yêu của Mẹ
Như ánh trăng rằm
Soi sáng lung linh
Hồn con thơ dại
**************
Tình yêu của Mẹ
Như ánh bình minh
Rực rỡ dịu dàng
Sáng đường con bước
***************
Tình yêu của Mẹ
Như ngọn gió đồng
Hiền hòa thổi nhẹ
Mênh mông
mênh mông .....
30.3.94

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2007

CHƠI VƠI


Tóc em dài
Bay trong gió
Vai em gầy
Trong nắng mai
Lòng anh cô đơn
Chơi vơi
Chơi vơi trong bóng em…………

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2007

Mẹ

Chỉ có lòng mẹ bao la là vô gía
Hiện hữu trên cõi đời này
Mẹ
Tuổi già đã đến
Bước chân run run
Sớm trưa quên nghỉ
Mẹ
Muốn san sẻ cùng con
Nỗi nhọc nhằn
Con đã bao lần xin mẹ
Mẹ ơi,
Hãy nghỉ!
Móm mém mẹ cười
Có chi!
Mẹ gìa
Kém ngủ, kém ăn
Con xin mẹ
Mẹ ơi,
Hãy cố!
Móm mém mẹ cười
Chớ lo.
. . . .
Con thương mẹ cả đời tần tảo
Dãi nắng dầm mưa,
Lặn lội thân cò
Một mình mẹ
Âm thầm chiếc bóng,
Nuôi dạy con
Đếm tháng, mong ngày
. . . .
Nay con lớn,
Cuộc đời tất bật
Phải ngược xuôi
Xuôi ngược giữa dòng . . .
Mẹ xót xa
Con mẹ khổ,
Nhưng sao bằng mẹ
Mẹ ơi . . . . .

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2007

Kể về em


27 tháng 7 đến rồi, cùng chia sẻ với tôi nhé - người cựu chiến binh với những cảm xúc khi còn lưu lạc sứ người nhớ về những người chiến sỹ thông tin gái đã từng lăn lóc nơi rừng xanh núi đỏ với bao nghĩa tình


KỂ VỀ EM
Tặng chị PhươngThê (Quốc Oai – Hà tây) và các chị nữ chiến sỹ thông tin trong công cuộc chống mỹ cứu nước của dân tộc

Tôi ước mơ mình trở thành thi sỹ
Để kể về em bằng những vần thơ
Bởi em đã để trong tôi dòng suy nghĩ
Về em, về con người đang thực hiện ước mơ

Tôi biết em trên đường hành quân xa
Trên đường mòn Hồ Chí Minh,
Trên Trường sơn lộng gió
Vai khoác ba lô với dáng người thon nhỏ
Lội dốc trèo đèo gian khó quản chi đâu

Tôi gặp em giữa chiến trường khói lửa
Với chiếc ma-níp tịch-tà của người báo vụ viên
Tay gật đều , em khẩn cấp truyền tin
Về hậu cứ, về tổng đài với ngàn tin chiến thắng

Tôi lại gặp em nơi miền rừng thẳm,
Căn cứ ngày xưa với những luống cày
Vẫn bàn tay em đó, vẫn đều tay
Vun từng gốc sắn, bón chăm từng khóm lúa.
Vẫn vóc dáng ngày xưa, vẫn cái nhìn chan chứa
Vẫn nụ cười đầy hứa hẹn, niềm tin,
Vẫn là em, người báo vụ viên
Vững ma-níp giờ giỏi tay sản xuất
Đất nước còn nghèo,
Cực khó quản chi em

Em lớn lên khi non sông khói lửa
Xếp bút nghiên, gấp trang vở học trò
Em ra đi để dệt trọn ước mơ
Của tuổi trẻ Việt nam mang tên Bác Hồ vĩ đại

Em là ai, hỡi người con gái
Của Việt nam, đất nước anh hùng
Em là người con gái thủy chung
Với tổ quốc, với tình yêu non nước

Tashkent.1978

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2007

Kinh doanh - Kiếm tiền hay phụng sự xã hội


KIẾM TIỀN HAY PHỤNG SỰ XÃ HỘI ?
Bà chủ tiệm tạp hoá suốt ngày không vui vì buôn bán ế ẩm. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào “mắt” khách hàng, bà chợt nghĩ: “Sao tôi không là người giải quyết nhu yếu phẩm cho cả xóm?”. Và mọi chuyện thay đổi. Từ đó, nhiều gia đình chưa khá giả trong khu phố có thể mua một hai gói mỳ tôm (mà không cần phải mua cả thùng mì), một tép bột ngọt (mà không cần phải mua cả gói bột ngọt). Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu “hết chanh đột xuất” hoặc “nhà không còn nước mắm”. Hay hơn nữa, mọi người chỉ “xẹt” một hai bwosc chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình. Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng. Không chỉ tiền lãi thu được tăng cao, mà bà còn có “lợi nhuận” lớn nhất là sự quý mến của mọi người dành cho người biết kinh doanh như bà.
Câu chuyện thứ hai về một cơ sở sản xuất tủ sắt. Người ta thường mua tủ của cở sở này để đựng hồ sơ. Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người “sứ mệnh xã hội”? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không “bán tủ sắt” nữa mà sẽ “bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng”. Từ đó, ông và đồng sự tiến hành nghiên cứu để tạo ra những cải tủ sắt sao cho có thể chống được mối, mọt, chống thấm, ngăn tủ này thì có khoá kiên cố để đựng hồ sơ quan trọng, ngăn tủ khác thì không cần khoá để kéo ra kéo vào…Ông cũng chịu khó đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng… Thế là sản phẩm của ông còn thêm tính năng làm đẹp cho cả văn phòng của các công ty. Chỉ sau một thời gian ngắn, cơ sở của ông đã lột xác và phát triển rất nhanh.
Như vậy, doanh nghiệp lớn hay nhỏ tuỳ thuộc vào vấn đề xã hội mà họ giải quyết được. Bà chủ tạp hoá của khu phố nọ cùng Sam Walton (ông chủ tập đoàn bán lẻ nhất lớn nhất thế giới Walmart) đều giải quyết vấn đề xã hội thông qua việc mở cửa hàng bán lẻ. Họ chỉ khác nhau về phạm vi: xã hội của bà chỉ là một khu phố, còn xã hội của Sam mang tầm cỡ thế giới.
Điều xã hội quan tâm không phải là doanh nghiệp kiếm được bao nhiêu mà là họ đã mang lại gì cho cộng đồng. Chẳng hạn, trong khi tỷ phú Nhật, Toyota (“cha đẻ” của Toyota), với tinh thần ái quốc được ngwoif Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỷ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ ngưòi Nga mới thấu rõ. Sự khác nhau có lẽ do cách thức kiếm tiền của họ.
Nghề kinh doanh, xưa nay vẫn thường bị hiểu chỉ như là nghề “kiếm tiền”. Nhưng thật chất, không hề có nghề kiếm tiền, bởi nghề nào thì cũng kiếm tiền cả. Chẳng hạn, luật sư thì kiếm tiền bằng nghề luật, bác sỹ kiếm tiền bằng cách chữa bệnh cứu người… Và doanh nhân, người hành nghề kinh doanh, cũng kiếm tiền bằng cách lãnh đạo doanh nghiệp và thông qua doanh nghiệp đó để giải quyết vấn đề hay đáp ứng nhu cầu nào đó của xã hội. Nhưng điều khác biệt của nghề kinh doanh là trong quá trình hành nghề của mình doanh nhân không hành động một cách đơn lẻ mà biết kiến tạo ra các chuỗi giá trị. Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội. Đó cũng chính là lý do nghề kinh doanh kiếm được nhiều tiền hơn so với những nghề khác và vẫn được cộng đồng xã hội ủng hộ.
Qua dự án nghiên cứu 25 huyền thoại doanh nhân thế giới của PACE cho thấy, dù có quá nhiều sự khác biệt nhưng họ đều có chung một tư tưởng chủ đạo: “Kinh doanh là ohụng sự xã hội”. Hay nói một cách đầy đủ hơn, “Kinh doanh là kiếm tiền bằng cách phụng sự xã hội, bằng cách dùng sản phẩm hay dịch vụ như là phương tiện để giải quyết những vấn đề của xã hội và làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn
Cái “đạo” kinh doanh này đã được họ quán triệt ngay từ buổi đầu khởi nghiệp đầy gian khó cho tới lúc thành công. Và sự thật này cũng chính là lý do khiến hị kiếm tiền nhanh nhất, nhiều nhất, bền nhất, còn bản thân họ thì được xã hội tôn vinh, nể trọng, rồi họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn.
Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khao khát làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn như một ngôi làng hoặc có thẻ rộng lớn bằng cả hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân, dù lớn hay nhỏ, dù “Tây” hay “Ta”, dù “cổ” hay “kim”) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô gía của họ vào sự thay đổi thế giới này.

TRƯỜNG DOANH NHÂN VÀ GIÁM ĐỐC PACE
PACE INSTITUDE OF DIRECTORS (PACE – IOD)

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2007

Biển Trời


Biển
Trời
Mênh mông
Xanh thẳm
Biển gợn sóng
Trời gợn mây
Xanh xanh
Trời
Biển

Khi biển thét gào
Bầu trời đau xé
Chớp giật
Mưa giông
Biển trời
Hòa vào nhau
Làm một

Biển lặng
Trời quang
Hải âu
Bay lượn
Biển
Trời
Xanh xanh
Xanh xanh
Trời
Biển
Saigon 20.11.1986


Bạn ơi, biển và trời nào có cách xa . . . .

Trăn trở


TRĂN TRỞ
Có những điều muốn nói
Mà chẳng thốt nên lời
Có những điều đã nghe
Nhưng tai vờ giả điếc
Có những điều trông thấy
Lòng bồi hồi xót xa


Có những khi tôi tựhỏi lòng
Có phải mình của mình hay không
Của những tháng năm xưa
Với bao ước mơ khát vọng
Của tuổi trẻ, nguyện trọn đời cống hiến


Có những điều muốn nói
Mà chẳng thốt nên lời
Có những điều đã nghe
Nhưng tai vờ giả điếc
Có những điều trông thấy
Lòng bồi hồi xót xa . . . . .






* Trong đời, ai thoát khỏi những phút giây trăn trở cho người, cho ta.......

Ánh Mặt Trời


Khi đối mặt với bình minh
Mặt trời cười rực rỡ
Khi đối mặt với nắng chiều
mặt trời nhìn ta gay gắt
Như nghiêm khắc hỏi rằng:
Mi đã làm gì
dưới ánh sáng của ta?
Xin cho mộtđêm dài
Để bình tâm nghĩ lại
Tôi đã làm gì
Dưới ánh sáng ngài cho.
Mỗi người trong mỗi chúng ta , ai cũng có những đêm dài để tự ngẫm lại mình, và để biết mình có lớn ..........