Trang

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

NGÀY 30/04/1975


Hình ảnh: Sen giấy sản xuất tại làng Thanh Tiên Huế

Ngày 30/4 /1975, con đang thi học kỳ II. 
Sau khi nộp bài xong thì cả trường vỡ òa trong tiếng reo vui: chính quyền Saigon tuyên bố đầu hàng.
Điều đầu tiên con nghĩ là sẽ được về nhà. Về bên ba mẹ sau 6 năm đằng đẵng xa nhà.
Ngày ấy, đã quá đủ cho những đứa trẻ như chúng con phải rời xa tổ ấm. Thương cho các bạn mồ côi cha mẹ không biết sẽ về đâu. Lúc bấy giờ, nếu có đôi cánh, con sẽ bay ngay về cái xóm Long Vân Tự nhà mình để rúc vào lòng mẹ, để khóc cho vơi nỗi nhớ nhà. 
Chiến tranh đã cướp mất của con tuổi thơ, bắt đầu từ khi ba quyết định cho con sang Cabodia học 6 tháng. Ba đâu biết đã đem con mình vào chốn đạn bom. Chỉ đơn giản 1 điều ba nghĩ: cách mạng cần 1 điện báo viên cho đơn vị biệt động Saigon. Chỉ mẹ mới hiểu nỗi đau mất con từ tình mẫu tử, nên đã phải trốn con lúc sắp ra đi...
Ngày ấy, 1 cô bé 13 sống giữa Saigon đô hội nào hiểu được phía trước của mình là gì? Hồn nhiên chạy đi tìm mẹ để chào, thấy những giọt nước mắt tràn mi mẹ mà con nào có hiểu...
Mẹ ơi, sự hi sinh của mẹ thật là vĩ đại. May mắn thay sau 3 lần tiễn chúng con đi, mẹ đều đón lại đủ 3 đứa trở về, nhưng lại mất đi em con chỉ sau 20 ngày chấm dứt chiến tranh vì những kẻ cơ hội, xuẩn ngốc khi cầm trong tay khẩu súng để giữ trật tự công cộng. Mẹ đã đề nghị không truy tố nó, vì mẹ nói: chỉ 1 mình mẹ mất con là quá đủ.
Lòng mẹ bao la, không cần biết đến công lý mà chỉ sợ có thêm 1 người mẹ mất con...
Mẹ ơi, tấm lòng của mẹ, tính bao dung của mẹ chỉ chúng con mới hiểu, chỉ hàng xóm quanh nhà mình mới hiểu. Cái Tết cuối cùng trước khi đi xa, mẹ sai cô giúp việc dắt đi khắp xóm để thăm những gia đình nghèo, cho tiền họ ăn Tết. Mẹ ra cả xóm cũ nhà mình ngoài đường Bạch Đằng để thăm và cho tiền bác Tích, người hàng xóm già duy nhất còn lại của mẹ. 
Mọi người ra tiễn mẹ đi xa, từ bà bán tàu hũ, đến bà bán bánh canh, bác thợ hồ,... khóc kể về những lúc ốm đau chỉ cần vài viên thuốc mẹ cho là khỏi bệnh. Họ đâu biết bên trong những viên thuốc ấy là 1 tình thương bao la mẹ đã dành cho họ. 
Mẹ là tấm gương trong suốt để chúng con soi lại mình... 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]