HƯƠNG CÀ PHÊ – HƯƠNG ĐỜI
(Nhà thơ - nhà thư pháp Trụ Vũ rất uyên bác và lịch duyệt, PTGD đứng cạnh ông)
Từng giọt đen
Từng giọt đen
Đời mình
Với Trụ Vũ, “từng giọt đen” này là gì (?!), để khi rơi vào cuộc đời đã “Vùng vẫy/ Biển hư vô”. Và rồi kết tinh lại để thành:
Kim cương đen
Ngời ngời
Thơm chảo lửa
Có phải chăng chảo lửa của Trụ Vũ ở đây chính là cuộc đời mà trong “Mọi cái có/ Đều không/ Và ngược lại” để qua
chảo lửa ấy “Giọt cà phê/ Vô ngại”.
Nghe thơ Trụ Vũ, tôi không thể không ngừng suy ngẫm, bởi mỗi giọt cà phê
của ông chính là mỗi giọt đời đọng lại “Giữa đôi bờ/ Không sắc” giọt cà phê biết
“Đứng lại/ Giữa đường rơi” để “Kê vầng trán/Lên sợi cà phê/ Đắng”. Vị đắng của
cà phê mà ông nói lên ở đây là gì? Có phải chăng đấy chính là hương vị cuộc đời
của những người từng trải? Từ cái vị đắng ấy của cuộc đời, đã tạo nên sắc thái
riêng của Trụ Vũ để rồi:
Giọt cà phê
Long lanh
Tròn nhật nguyệt
Và trong những “giọt” đời không ngừng suy ngẫm và trải nghiệm ấy, thì:
“Tách cà phê/ San sẻ/ Vị thăng trầm”. Vâng, khi những giọt đời rơi vào cùng một
chốn, chúng sẽ hòa quyện cùng nhau bằng sự chia sẻ cảm thông để cùng tỏa hương.
Những “giọt” đời ấy, đâu chỉ là những thăng trầm của cuộc sống, mà nó còn có cả
“Đợi em/ Từ bao kiếp/ Giọt tri âm”
“Giọt cà phê” của Trụ Vũ còn là “Sợi tóc/ Ngát hương em”. Em của Trụ Vũ ở đây là ai? Có phải là một nửa
thế giới đã làm điêu đứng bao tâm hồn “Em nồng nàn/ Tỏa đắng/ Giọt cà phê” hay
Trụ Vũ xem “giọt cà phê” như người bạn tri kỷ, tri âm để “Em nằm đó/ Hiện thân
đời/ Giọt đắng ơi”…
Qua 99 bài thơ
“nhỏ”, tập thơ Hương cà phê với bút pháp tự do, ngôn từ mộc mạc, Trụ Vũ đã nhấn
nhá từng câu chữ như những lời trần tình
với cuộc đời bằng chính sự thâm trầm của mình. Và tuy không hiểu nhiều về Phật
pháp, nhưng từ tập thơ này, tôi cảm nhận được sự sâu xa của triết lý nhà Phật,
của sự giải thoát bởi sự vô hình tướng “Giọt cà phê/ Vô tướng/ Đức Mầu ni” cùng
“ Giữa đôi bờ/Không sắc/ Giọt cà phê”.
Và hơn hết, tôi có được bài học ở cuộc đời, chính là:
Giọt cà phê
Đứng lại
Giữa đường rơi…
Cảm ơn Bác Trụ Vũ, nhà thơ, nhà thư pháp đã để lại
cho đời một tập thơ rất đẹp về cả nội dung lẫn hình thức mà khi đọc qua, không
ai không khỏi lắng lại để thưởng thức, suy ngẫm và cảm nhận…
* Tập thơ được ra mắt tại nhà riêng của Giáo sư - Tiến sỹ Trần Văn Khê
Thấy KT đứng bên 2 người đàn ông nên hổng biết ai là Trụ Vũ ta???
Trả lờiXóaHe he, bác ni hỏi khó hè!
XóaĐứng cạnh chỉ 1 thui.
Bác nô lạ nha, chị kim Thanh đứng kế ai hỏi mần chi ....hử , tui nhìn cũng đoán được ai là Trụ Vũ mà, tỉnh giấc Bác Nô ơi....haha
XóaChúc mừng KT đã đươc nghe, được đọc và chắc là được...ký tặng một tập thơ mà KT thích. PS: Nô muốn biết ai là Trụ Vũ, cách nhanh nhất là hỏi anh TB! hihi, (HN trả lời Nô theo ý nghĩ bạn bè nhưng tay này nghe được chưỡi sói trán!)
Trả lờiXóaNô hổng dám!
XóaDạ, khi được bác Trụ Vũ, đề nghị viết cảm nghĩ cho tập thơ, KT xúc động lắm.
XóaSau khi nhận được bài cảm nghĩ này, bác Trụ Vũ khen có sự khác biệt với những người khác ở chỗ là KT viết rất "đời" và đây là sự cảm nhận thực thụ.
Tập thơ này ra mắt cách đây gần 2 năm rồi. Hôm qua lục lại "kho" tư liệu, tình cờ thấy được bài cảm nghĩ này, nên post lên để bạn bè đọc cho vui.
(Còn TB là ai vậy anh?)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaChị ơi ! Người ngồi trên ghế có phải là Giáo Sư , Tiến Sĩ Trần Văn Khê phải khg Chị ??
Trả lờiXóaTrước đây ở VN em có từng xem trên TV nghe Ông nói chuyện về các nhạc cụ dân tộc rất hay và có sức thu hút lắm Chị à .Hy vọng là em đoán đúng..hihi
Đúng rứa em.
Trả lờiXóaHôm í tại tư gia thầy Khê mà.